Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ý cảnh, cũng phân thành rất nhiều loại, loại thông thường nhất như Sát ý, Kiếm ý, Đao ý, Quyền ý v.v… những ý cảnh này mặc dù cũng mạnh nhưng dù gì, để so sánh thì vẫn rất bình thường.  

 

Khắp chư Thiên vạn Giới, có rất nhiều tu giả võ đạo dùng kiếm, dùng đao v.v… để tấn công, những ý cảnh này đương nhiên cũng rất bình thường.  

 

Nhưng, ý cảnh đặc thù, có thể nói là rất hiếm có, cực kỳ cực kỳ hiếm gặp, cho dù là ở tầng võ cao cũng vô cùng khó thấy được, nói thực, đây là lần đầu tiên Tô Ương cảm nhận được ý cảnh đặc thù này.  

 

Bởi vì ý cảnh đặc thù quá mức đặc thù, hiếm có, cho nên rất khó để phá hoặc chặn nó.  

 

Tô Ương rõ ràng đã nói với chính mình, luồng khí tức hoang vu vô tận này đến từ Tô Minh đều không phải là thật.  

 

Nhưng hắn ta vẫn không khống chế được ý chí chiến đấu trong lòng dần trở nên hoang vu, tan tác, Chân khí điêu tàn, suy bại, cho dù khí thế của ‘Khung Sát kiếm’ từ trước luôn không đổi cũng bắt đầu ai thán, điêu linh.  

 

Khí tức hoang vu này quả thực quá đáng sợ!  

 

Đâu chỉ Tô Ương, Tô Ưng và Nam Cung Cẩn cũng đều không kiềm được mà tâm trạng trở nên sa sút, nhịp thở cũng khó khăn, hô hấp từ từ chậm lại, đến vận chuyển Chân khí và Đan Điền đều bị ảnh hưởng.  

 

Cả người giống như bị ném vào trong một thế giới không hề có chút sức sống, ngập đầy tử khí, thất bại và diệt vong, ảnh hưởng cực lớn đến tâm trạng của mọi người, hận không thể dứt khoát tự nổ Đan Điền, tự phế Võ đạo.  

 

“Chiêu… chiêu… chiêu này thực sự quá khủng khiếp”, Tô Ưng bị doạ cho toàn thân run rẩy, mồ hôi đầm đìa, liên tục nuốt nước bọt.  

 

Cũng chính vào lúc này.  

 

Quả nhiên, bóng kiếm của ‘Khung Sát kiếm’ vỡ nát tan tành thành những mảnh vụn đầy màu sắc.  

 

Vốn dĩ là không thể chặn lại được một quyền của ‘Thương Hải Điêu Linh’, đừng nói là chặn lại, cho dù chỉ kéo dài chút thời gian cũng không được!  

 

“Tô Ưng, giúp tôi!!!”, Tô Ương lúc này còn để ý gì đến sĩ diện với người cùng phe gì nữa, đâu có nhớ đến việc bản thân mình đang đấu tay đôi với Tô Minh nữa, thậm chí chẳng còn muốn “dạy dỗ” Tô Minh, chỉ muốn được sống tiếp, hắn ta gào lên thật to.  

 

Tô Ương vẫn khá là yêu nghiệt, nếu không thì dưới luồng khí tức hoang vu kia, lúc này, hắn ta đâu còn tâm trạng để đi cầu cứu được nữa?  

 

Chính bởi vì đủ yêu nghiệt nên Tâm võ đạo mới đủ kiên định, khí tức hoang vu không hề gây quá nhiều ảnh hưởng đến hắn ta.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK