Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Gương mặt xinh đẹp của Diệp Mộ Cẩn hoàn toàn không còn chút máu.  

 

Lam Tuyết không hay biết đã cắn nát bờ môi.  

 

Tuyệt vọng.  

 

“Vậy… vậy cưỡng chế phá trận thì sao?”, giọng nói Trần Chỉ Tình mang theo run rẩy.  

 

“Cưỡng chế phá trận, theo tin tức mà ông nội biết được từ một cường giả đã từng mắc kẹt trong Tây Lâm sát trận thì ít nhất cần phải có tu giả võ đạo cảnh giới tôn giả đỉnh phong thậm chí là bán bộ đoạt mệnh hợp lực lại, hơn nữa, còn phải kèm theo linh khí công kích đỉnh cấp chân chính mới có khả năng cưỡng chế mở trận”, ông cụ Diệp tiếp tục.  

 

Thời niên thiếu ông cũng đã từng khát vọng võ đạo.  

 

Cũng đã tiếp xúc với rất nhiều cường giả võ đạo, nhưng tiếc rằng thiên phú võ đạo của bản thân không cao, cũng không thu được điều gì từ con đường võ đạo này.  

 

May mắn thay, trong số những cường giả võ đạo được gặp khi còn trẻ kia, có một người từng bị vây giữ trong Tây Lâm sát trận, sau này vì may mắn mà thoát được ra ngoài.  

 

Đó là lý do tại sao ông biết những điều này.  

 

“Ba vị tôn giả đỉnh phong? Linh khí công kích đỉnh cấp chân chính?”, Diệp Mộ Cẩn có chút tuyệt vọng, thậm chí là đắng chát.  

 

Cô cũng biết vài điều về Huyền Linh Sơn bên kia.  

 

Huống hồ Phiêu Diểu Tông cũng đã là thế lực hàng đầu của Huyền Linh Sơn, nhưng nhìn tới ngó lui cũng chỉ có hai người tông chủ và thái thượng trưởng Lữo là tôn giả hậu kỳ mà thôi.  

 

Thế lực có thể chớp mắt lấy ra ba vị tôn giả đỉnh phong cũng chỉ có tứ siêu đứng đầu Huyền Linh Sơn.  

 

Thái Nhất Tông.  

 

Huyền Thanh Tông.  

 

Quỷ Ngục Tông.  

 

Phụng Minh Cốc.  

 

…………  

 

Bốn thế lực top đầu này là những tông môn duy nhất trên Huyền Linh Sơn có thể duy trì truyền thừa trong suốt hơn 1000 năm qua mà không hề gián đoạn.  

 

Nhưng muốn bốn thế lực đứng đầu này ra tay?  

 

Làm sao có thể?  

 

Diệp Mộ Cẩn thực sự tuyệt vọng rồi!!!  

 

Ông cụ Diệp muốn nói gì đó nhưng lại lưỡng lự.  

 

“Ông ơi, ông có cách gì sao?”, Tống Cẩm Phồn là người đầu tiên phát hiện ra tâm trạng dao động của ông cụ Diệp, cô không kìm được mà gặng hỏi, trong giọng nói tràn đầy kỳ vọng.  

 

“Ông nội, ông có cách?”, Diệp Mộ Cẩn cũng trở nên kích động, giống như trong cơn thập tử nhất sinh nắm được cọng cỏ cứu mạng.  

 

“60 năm trước, ông nội đã từng cứu được một người, người này tên là Lữ Chân Tuân. Năm đó ông nội còn chưa đầy 30 tuổi, mà Lữ Chân Tuân đã hơn 70. Nếu người này vẫn còn sống thì có lẽ cũng đã hơn 130 tuổi rồi, rốt cuộc là còn sống hay đã chết, ông nội cũng không nắm chắc. Nhưng thân phận của người này lại chính là đại trưởng Lữo của Huyền Thanh Tông”, ông cụ Diệp ném ra một tin tức quan trọng.   

 

Diệp Mộ Cẩn choáng váng.  



Đại trưởng Lữo của Huyền Thanh Tông- một trong những thế lực đứng đầu Huyền Linh Sơn lại nợ ơn cứu mạng của ông nội? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK