Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước nay nhà họ Diệp và nhà họ Ngụy đều đối đầu sinh tử, có cần nhiều lời không? Huống hồ, thời gian vừa rồi giáo tôn cũng dạy họ, có thể ra tay thì cứ ra tay; có thể giết thì cứ giết, nói nhiều chỉ làm tốn sức lực.   

 

Trong lúc Diệp Võ hét lên câu ‘giết’ thì…   

 

“Giết!!”, hơn 300 học viên của viện võ đạo nhà họ Diệp đều hét lớn, khí tức kìm nén trên người giờ đây đều bùng phát ngút trời.    

 

Khí chất cũng kinh thiên động địa.   

 

Không khí trong sân Tây Lâm như bị đóng băng, mọi người đều cảm thấy ngạt thở.   

 

Hơn 300 học viên của viện võ đạo nhà họ Diệp dường như thoắt cái đều biến thành những thanh đao và lưỡi đao sắc bén.   

 

Lưỡi đao phát sáng đến ghê người.   

 

Cùng với tiếng hô giết, hơn 300 học viên đột nhiên xông lên trước như điên như dại.   

 

“Ù, ù, ù…”, không khí như bùng nổ.   

 

Không gian như vỡ tung.   

 

Bất luận mọi người có chân khí yếu hay mạnh thì đều dùng hết sức gầm rú, vận chuyển chân khí trong người mình.   

 

Họ vung vũ khí trong tay lên mà bất chấp tất cả.   

 

Từng bước chân cứ cộc cộc giẫm lên trên bục cao.   

 

Từ xa nhìn lại, bước chân của hơn 300 học viên viện võ đạo nhà họ Diệp rất đều nhau. Cảm giác giữa họ như hình thành nên một trận pháp chỉnh tề.   

 

Còn điều đáng sợ nhất chính là tính hoang dã trên người họ. Lúc này, hơn 300 người như hơn 300 con sói độc ác, đôi mắt họ lóe lên thứ ánh sáng tím đỏ như nhìn thấy kẻ thù giết cha.   

 

Họ luyện tập trận chiến sinh tử hơn 30 ngày, lẽ nào lại vô ích sao? Trận chiến này mang lại tinh thần cho họ, giống như cỗ máy sát khí đang không ngừng vận chuyển.   

 

Đáng sợ!  

 

Đáng sợ quá đi!  

 

Đừng nói là đám người vây xung quanh sân Tây Lâm, mà ngay cả đám người ở viện võ đạo nhà họ Ngụy ở trong lồng sắt cũng ngây người ra.    

 

Cảnh tượng hơn 300 người của viện võ đạo nhà họ Diệp xông lên giống như một cơn lốc xoáy hay một cơn sóng thần vậy.   

 

Quá là khủng khiếp!  

 

Viện võ đạo nhà họ Ngụy có 20% học viên vẫn chưa bước vào cảnh giới tụ khí, lúc này họ đều không ngừng run rẩy đến nỗi muốn quỳ xuống, mặt ai nấy đều không còn giọt máu, họ bắt đầu run rẩy và lùi về sau.   

 

“Chiến!”, sau chừng một hơi thở, Ngụy Khung dẫn đầu hô lớn. Thật ra sắc mặt hắn cũng tái nhợt đi, trong lòng cũng vô cùng sợ hãi nhưng vẫn còn đỡ hơn đám người kia.   

 

Hắn gầm lên một tiếng rồi xông về trước.   

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK