Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ta làm mặt quỷ về phía Trâu Thanh, giơ ngón giữa lên khiêu khích: “Nhớ kỹ, tao là bà nội ưng của mày”.

Sau đó,

Cô ta trong nháy mât biến mất dưới ánh trăng. “Đồ khốn kiếp!”

Trâu Thanh hung tợn đánh một quyền lên cây già, nó liền sụp đổ rồi nát vụn.

Không chỉ ba người bọn họ,

Còn có hai ba chục người khác đã từng mắng qua Trần Bát Hoang đều bị chỉnh đốn, gần như không có gì khác nhau.

“Điều tra, điều tra cho tao, nhất định phải tra ra người tên bà nội ưng rốt cuộc là ai!”

“Bà nội ưng đáng chết, đùng đế tao tìm ra mày!”

Cả đêm nay Vô Song môn hoàn toàn điên cuồng và nhốn nháo, không chỉ ba chữ Trần Ma Vương truyền ra, mà còn có ba chữ Bà nội ưng cũng đang truyền đi rất nhanh.

Không ít người đang điều tra xem “Bà nội ưng” đột nhiên xuất hiện này rốt cuộc là ai.

Mãi đến khi trời sáng.

Cuối cùng bọn họ đã điều tra ra,

ưng Thanh Vũ,

Là người đi cùng Trần Bát Hoang đến học viện Vô Song, bây giờ đang ờ trong Thiên Huyền Phong.

Sáng sớm,

Ba người Lảm cống, Lục Tử Ngang và Trâu Thanh dẳn theo hai ba chục tên đệ tử học viện Vô Song, mặt ai cũng đằng đằng sát khí tức giận đi đến chồ ở của Ưng Thanh Vũ.

Tàng Kinh Các,

Trái qua một đêm tu luyện,

Linh tinh trong cơ thể đã được Trần Đức luyện hóa hoàn toàn, cầnh giới của anh đã điên cuồng đề thăng trong một đêm.

Từ Linh Hải sơ kỳ, một bước vượt đến Linh Hẩi đỉnh phong.

Hơn nữa,

Đây cũng không phải là điểm cuối.

Cùng với kiếm Linh Hoan anh tu hành, linh hải trong cơ thể không ngừng sôi trào cuồn cuộn, linh khí trẳng đầy trời lúc này toát ra ánh sáng màu vàng trói mắt.

Nhìn bằng mât thường, thể xác của Trần Đức lúc này cũng lóe lên từng trận kim hoa, hết sức thần

dị.

Cùng với linh hải sục sôi xen lần và ngưng kết lần này đến lần khác, xuất hiện một kim đan hình dạng giống với đan dược.

Lần đầu tiên, ngưng kết thất bại,

Lần thứ hai, ngưng kết thất bại,

Lần thứ ba, thất bại!

Lần thứ tư, thất bại!

Lần thứ năm…

Lần thứ sáu…

Chạy nước rút Kim Đan kỳ cũng không dễ dàng như vặy, Trần Đức khống chế Linh Hải, ngưng kết kim đan hết lần này đến lần khác.

Một lần không được thi trăm lần, trăm lần không được thì ngàn lần!

Cuối cùng,

Vào lúc sáng sớm tinh mơ,

Kim Đan thành hình!

Đồng thời linh khí trong cơ thể từ màu trắng

chuyển thành màu vàng, giữa lúc linh khí thi triển, ánh sáng này cực kỳ chói mât!

Kim đan màu vàng chìm nổi, xoay tròn giữa trung tâm đan điền, Trần Đức chỉ cần nhâm mât lại liền có thể nhìn thấy hình dáng của nó.

“Đây chính là tầng thứ nhất Kim Đan kỳ sao?”

Trên kim đan, có một tầng đường vân quấn quanh, một tầng là nhất trọng, chín tầng viên mãn thì là Kim Đan cửu trọng.

Trần Đức hít sâu một hơi, khi anh đột phá, kiếm Long Ngâm trong tay quơ múa một hóa hai, hai hóa ba, ba hóa mười, mười hóa một trăm!

Kiếm Linh Hoan, luyện thành!

Nếu Ngụy Vô Minh nhìn thấy cảnh này, e rằng lão sẽ nổi điên mất, năm đó lẵo tu hành kiếm Linh Hoan, khoảng ba tháng mới luyện được “Linh”, sáu tháng cũng mới có thế chia kiếm làm hai…

Suốt hơn một năm, kiếm Linh Hoan mới được lão nâm giữ hoàn toàn, đây vẵn là trong tinh trạng thiên phú của lão không tệ, thậm chí một vài người còn phải cần thời gian ba đến năm năm…

Mà Trần Đức chỉ cần một đêm!

Không chí như vậy, càng khiến người ta tức hơn

là anh còn thuận lợi đạt tới Kim Đan kỳ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK