Từ bên ngoài thành Hiên Viên cho đến thành Phong Vân, bóng người chật kín, ít cũng phải đến bảy bảy tám mươi triệu người.
Hơn nữa còn liên tục có người đi
đến!
Chủ của ấn ký Thiên Tâm, vạn năm khó gặp một lần, rất nhiều người không muốn bỏ lỡ xem anh đột phá!
Huống hồ, mọi người đều biết rõ, đêm nay chắc chắn sẽ xảy ra cuộc chiến kinh hoàng, xem cường giả chiến đấu, cũng là một loại tu hành, hơn nữa, còn có cường giả cấp thần như Hiên Viên Anh Hùng, có ông ta tọa trấn, mà vần dám ra tay thì sao có thế là kẻ yếu?
“Mau xem, Trần Bát Hoang, hắn đến
rồi!”
Đúng lúc này, không biết ai hét lẽn một tiếng, có thế thấy rõ ràng, trên thành Hiên Viên, một bóng hình bay lên không trung, đi dưới ánh trăng, thần thái ung dung, thướt tha kỳ ảo, mái tóc đen khẽ tung bay, ngũ quan kiên nghị tuấn tú khiến người ta chú ý, giống như đứa con của thần giáng xuống, đáp xuống trước ao thần hỗn độn.
“Anh ta nhiều nhất cũng chưa đến ba mươi tuổi phải không? Không hổ là chủ nhân của ấn ký Thiên Tâm, tuối còn trẻ đã đạt đến cảnh giới như vậy!”, có những người đến vì ngưỡng mộ danh tiếng, lần đầu tiên gặp Trần Đức, vô cùng kinh ngạc.
“Ba mươi tuổi, rất nhiều người còn không dám một mình xuất thế, vẫn còn trong sự che chờ của gia tộc đấy?”
“Trẻn người thiếu niên này tràn đầy ý sát phạt, tuyệt đối không phải loại vừa”.
“Quá khủng bố rồi, một khi anh ta bước vào thiên cấp, chiến lực thực sự sẽ đạt đến mức nào?”
it n
Rất nhiều người đều đang bàn tán, ban đêm vốn yên tĩnh trờ nên vô cùng ồn ào, đàn ông thì mong ước trờ thành Trần Đức, phụ nữ thì đôi mắt mọc sao, khuôn mặt đỏ ửng, sự trẻ trung, tuấn tú, cường mạnh và tiềm lực vô hạn trong tương lai của Trần Đức, thu hút mọi ánh mắt của họ.
“Hiên Viên Anh Hùng đâu?”
“Ba nhà Phong, Mục, La và thánh địa Thái Thương đều cử người đến, tại sao không thấy bọn họ?”
“Có lẽ những cường giả đó ấn mình trong bóng tối, người của bốn thế lực lâu đời đều là cường giả cấp tôn, còn Hiên Viên Anh Hùng là một vị thần, bọn họ không muốn đế chúng ta nhìn thấy, chúng ta không thế nào nhìn thấy”.
Trong thành Hiên Viên, vô cùng mệnh mông, dường như chỉ có một mình Trần Đức, anh bước vào ao thần hỗn độn, lặng lẽ đứng trong đó, siêu phàm thoát tục.
Anh chậm rãi bước vào ao thần hồn độn, đôi mắt ngự thú, đôi mắt xuyên thấu cùng mớ ra, cảm nhận xung quanh.
Trong phúc chốc, anh nhìn thấy rất nhiều người.
Tô Y Y của tộc Bách Hoa, cô ta mặc trang phục hiện đại của địa cầu, lụa đen quấn quanh hai chân, dưới chiếc tất là đôi giày cao gót màu đen, đôi mắt to đen láy, lóe lên hào quang long lanh, bây giờ cô ta không còn buộc tóc đuôi ngựa như lần đầu gặp, mà đế thả tóc trên vai, trướng thành hơn rất nhiều, vẻ ngây thơ ngày xưa cũng biến mất.
Ngoài ra
Còn có Thích Thiện, hắn mặc áo cà sa màu trắng, như một vị phật dưới ánh trăng, tỏa ra phật quang rực rỡ, ba tấc xung quanh không một ai lại gần.
Hoàng tử Đại Hạ Lý Thế Ngọc cũng đến, mặc long bào màu vàng kim, ngồi trong xe giao long, uy nghiêm bá đạo, khiến người ta kính sợ, ngoài ra, còn có Tư Chính Hạo của Mãn tộc cao gần bốn mét, đứng giữa không trung như một ngọn núi, khoanh hai tay.
Bọn họ từng gặp Trần Đức, quen biết lẫn nhau.
Còn có rất nhiều người mà Trần Đức chưa từng gặp, nhưng đều là cường giả thế hệ trẻ cực kỳ cường mạnh.
Nhân vật thế hệ trước sống đến cấp hóa thạch càng không cần nói nhiều, ngay cả những người khủng bố đến mức khiến Trần Đức cũng cảm thấy tê dại da đầu cũng có không ít người có mặt.
Hơn nữa, còn có rất nhiều người chạy đến, chân trời ầm ầm, từng con dị thú kéo xe kéo, chiến xa, đi về phía thành Hiên Viên.