Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, Trần Bát Hoang trầm ngâm, mang theo giễu cợt nói: “Lâu Diêm Vương? Chỉ với thực lực rác rưởi như này, cũng có mặt mũi dùng danh hiệu Diêm Vương?”

“Trần Bát Hoang!!!’

Ngụy Vô Minh, tám vị trưởng lão và tất cả đệ tử trong Tàng Kinh Các lúc này đều đâ hoàn hồn lại.

Tảm trạng của mọi người chấn động đến cực điếm, tim đập thình thịch, không thế tướng tượng nổi!

Bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng vào thời khăc quan trọng, vậy…vậy mà lại là Trần Bát Hoang ra tay cứu giúp?

Anh không phải là võ giá Linh Hảl Kỳ sao?

“Phù!”

Trong lúc mọi người còn đang kinh hãi, Trần Đức lại ra tay, không dùng đến một chút võ kỹ nào, thậm chí linh lực cũng không có, trực tiếp đánh ra một quyền, tốc độ của anh quá nhanh, Lâu Tử Phong căn bản không có thời gian để né tránh, giống như một ảo ảnh, dưới nắm đấm của anh phát ra tiếng ầm ầm, nắm đấm cuồng bạo dứt khoát, lúc đánh xuyên qua không gian, có thể thấy rõ không gian xung quanh hóa thành bột mịn, còn xuất hiện từng đợt hư không hỗn loạn, rít gào không dứt!

Lúc này, anh giống như Thiên Thần, giống như Chiến Thần, giống như…Ma Vương!

Áo choàng phấp phới, cuồng phong rít gào.

“Lâu Tử Phong, anh biếu diễn lâu như vậy, giờ đến lượt tôi!”, Trần Bát Hoang tùy tiện lên tiếng, trong nháy mảt, một quyền chuẩn xác đánh lên trên người Lâu Tử Phong, ngực Lâu Tử Phong bị xuyên qua, máu thịt cùng xương cốt cùng vỡ vụn, hóa thành vũng bùn, ào ào chảy ra.

“Cút!!!”

Cũng vào lúc này, Lâu Tử Phong cuối cùng cũng hoàn hồn, hắn không hổ là thiên tài võ đạo, là cháu cúa người canh giữ, nếu lè người khác, đối mặt với một quyền này của Trần Đức, sớm đã choáng váng, không biết phầi làm sao, thậm chí là chết.

Nhưng hắn cuối cùng cũng định thần lại, hét lẽn một tiếng chấn động bầu trời, cơ thể hắn lùi về phía sau, cùng lúc đó, ánh sáng trong mắt bùng nổ, khắp cơ thể linh lực màu xanh cuồn cuộn dâng trào, hình thành các lớp áo giáp, hoàn toàn quấn quanh.

Đó chính là võ kỹ của nhà họ Lâu!

Thanh Huyền Y!

Lấy linh lực làm vỏ bọc, ngưng tụ thành áo giáp!

Võ kỹ này là võ kỹ có tính phòng ngự mạnh nhất của nhà họ Láu, từ nhỏ hắn đã bẳt đầu luyện, nhưng cho dù tư chất cúa hân xuất sắc, vượt qua rất nhiều võ giả, luyện tập đã hai ba mươi năm cũng chỉ ở mức sơ cấp!

Có điều, cho dù là mức sơ cấp cũng rất khủng bố, có nó cho dù cả tỷ tấn sức mạnh rơi xuống cũng không làm hẵn bị thương!

Sau khi thi triển võ kỹ phòng ngự, bước tiếp theo đương nhiên là tấn công, hân dùng một tay niết ấn, bước chân múa may, cùng lúc đó khắp người hân xuất hiện những ánh sáng huyền áo, khí tức của hắn càng thêm tràn đầy, ngưng kết lại!

Một cỗ khí tức húy diệt vây chặt bốn phía, không gian xung quanh đột nhiên sụp đố, có hiện tượng đứt gãy!

Mà điều này, mới chỉ là bẳt đầu!

Khi hắn sâp thi triển xong ấn ký, bồng chốc!

“Ầm!!”

Một ảm thanh vang dội như tiếng sấm sét phát ra từ trên cơ thể hân, âm thanh cuộn trào giống như

một cơn sóng thần, mở rộng lan tràn ra khắp nơi.

“Phụt!”

Trong nháy mắt, những đệ tử Vô Song môn ở xung quanh đều run rấy, hàng ngàn đệ tử cùng lúc phun ra một ngụm máu!

Ầm ầm!

Âm thanh cuộn trào, thậm chí còn lớn hơn cả tiếng sấm sét, tràn ngập bao trùm toàn bộ đỉnh Thiên Huyền!

“A a a a…!!!”, vô số đệ tử Vô Song môn nôn ra máu, bịt lồ tai, sẳc mặt xanh xao, ôm đầu hét lớn!

Âm thanh quá khủng khiếp, cộng với tâm trạng của bọn họ, hầu hết mọi người đều không thể chịu đựng được!

Hai người Lục Tử Ngang và Lâm Cống đứng khá gần, còn bị văng ra xa hơn một trăm mét.

“Chạy, mau chạy!”

Ngụy Vô Minh hét lớn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK