Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quyền phong vừa tung ra, núi rung đất chuyến, bầu không khí cũng bị vò màu như vải bố, hơi thở khủng bố nhanh chóng đánh bay đám Vương Mâu ra ngoài, miệng ho ra máu.

Đó chỉ mới là chút sức mạnh mà thôi!

“Chờ đã, Lăng Nhất Hải, mạng tên này là của

tôi”.

Đúng lúc này, một giọng nói hờ hững vang lên, sau đó không gian cũng bắt đầu khởi động, đột nhiên, một bóng người xuất hiện trước mặt Lăng Nhất Hái, đưa lưng về phía hắn ta, con mắt vẳn dán chặt vào Trần Đức, khỏe miệng hẳn là nụ cười lạnh giá.

Nhìn bóng lưng người trước mặt, Lăng Nhất Hải bổng nhiên trở nên nặng nề, thốt ra ba chữ:

“Trần… Trần Võ Si?”

Trần… Trần Võ Si?

Không chỉ mình Lăng Nhất Hải chấn động, mà võ giả xung quanh cũng khựng lại, ánh mắt đầy hoảng sợ nhìn chằm chằm người vừa mới xuất hiện với sự bất ngờ.

Nhà họ Trần, Trần Võ Si!

Không ai ngờ được Trần Võ Si lại xuất hiện vào ngay lúc này.

Hơn nữa… Hắn cũng muốn lấy mạng Trần Đức?

Sau một thoáng yẽn tĩnh ngắn ngủi, xung quanh lập tức dấy lên tiếng bàn tán xôn xao.

“Má, Trần Võ Si, là Trân Võ Sỉ thật kìa!”

“Ranh con này rốt cuộc ngông cuồng đến mức nào, chẳng lẽ hân cũng đắc tội cả Trần Võ Si ư? Đối mặt với cả hai cao thủ cùng một lúc thì lấy cái lý do gì đế không chết đây?”

“Trần Võ Si không phải là người mạnh nhất trong số những thanh niên trẻ nhà họ Trần, nhưng trên đáo Khốn Long này vằn có thế nghiền nát mọi thứ, nhà họ Trần thật sự quá kinh khủng”.

Mọi người bắt đầu bàn tán, nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao Trần Võ Si cũng muốn lấy mạng Trần Đức.

Một con kiến hôi cảnh giới Đại Năng mà thôi, đáng để người như hắn phải ra tay ư?

Theo phỏng đoán của tất cả mọi người, thực lực của Trần Võ Si ít nhất cũng phải là Quy Nguyên đỉnh phong, nói không chừng đã lên đến cảnh giới Thiên Nguyên rồi cũng nên.

Với tính tình của hắn, chắc không cần thiết phải đích thân ra tay đâu nhỉ?

Sắc mặt cúa La Văn Sơn và Lâm Tử Huyên đều trở nên nặng nề, cả hô hấp cũng trở nên khó khản.

Chỉ đối mặt với Lăng Nhất Hải mà Trần Đức đã không có đường sống rồi, bây giờ lại nhảy ra thêm một Trân Võ Si, sao anh có thế sống được đây?

“Cho tôi một lý do để nhường lại cho anh đi”.

Sắc mặt Lăng Nhất Hái vẫn âm u như thế sẳp nhỏ ra nước, đầu tiên, hắn ta không lựa chọn rút lui, cao thủ có tôn nghiêm của cao thủ, một câu của Trần Võ Si đã khiến hân ta lùi bước, chẳng phải đang thừa nhận mình không bằng Trần Võ Si trước mặt nhiều người thế này rồi hay sao?

“Tôi là Trần Võ Si, lý do đó đã đủ chưa?”

Khóe miệng Trần Võ Si cong cong nụ cười băng giá, giọng nói hờ hững, vẫn đưa lưng về phía Lăng Nhất Hải, cả nhìn cũng không thèm nhìn hắn ta một

cái.

Sau đó.

Cả người Lẵng Nhất Hải run lên, trên trán đã bắt đầu lấm tấm mồ hôi lạnh.

Hắn ta cảm nhận được áp lực.

Áp lực hệt như Trần Võ Si đang đè mười vạn ngọn núi lớn lên người hắn ta vậy!

Loại áp lực này khiến hắn ta gần như không thế thở nổi.

Trong nháy mắt, hắn ta lập tức hiểu ra, tuy cùng là người nằm trẽn bảng thứ nhất, nhưng hẳn ta vẩn thua kém Trần Võ Si rất nhiều.

Nếu như hắn ta từ chối, thì chắc chắn phải chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK