Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhiều người chấn hãi vì Trần Bát Hoang vẫn chưa chết, đồng thời còn kinh hãi vì anh quá to gan!

Phải biết rằng, ba chường, vẫn còn một chưởng đấy!

Trần Bát Hoang hoàn toàn đang tìm cái chết!

Tất cả mọi người không hiếu nối suy nghĩ của anh, không biết rốt cuộc đầu óc anh làm sao, cử phải chết mới dẻ chịu

sao.

“Đúng là một tên đánh không chết”, Cát Phong Hành nhảy lên, nổi giận ngút trời.

Năm nay ỏng ta hơn một vạn ba ngàn tuổi, hơn một vạn năm nay, ông ta rất ít khi nối giận, nhớ lần trước nối giận là hơn năm ngàn năm trước.

Không ngờ, hôm nay, lại bị một hậu bối vãn sinh chế nhạo như vậy.

Tên này là kẻ điên thật ư?

Cát Phong Hành nhìn chằm chằm Trần Đức, trong lúc tức giận, cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng lại không nhìn ra rốt cuộc là chuyện gì.

“Cậu muốn chết thì tôi cho cậu toại nguyện”.

Một lúc sau, ông ta hít sâu một hơi, giữa năm ngón tay, một luồng sức mạnh khủng bố bắt đầu nhanh chóng nổi lên!

Có thế thấy rõ ràng, cánh tay của Cát Phong Hành hoàn toàn phồng lên, tay áo không ngừng phồng lên.

“Hây!”

Một tiếng quát, nguyên khí toàn thân Cát Phong Hành bắt đầu sôi sục, bùng phát ra, dao động khủng bố như lốc xoáy cuồng phong, vút lẻn chín tầng mây, chân trời cũng vì vậy mà xuất hiện một vòng xoáy vô cùng lớn, mây gió kỳ quái, sấm chớp đùng đùng trong vòng xoáy.

Lập tức, uy lực đáng sợ tràn ngập.

“A!

‘A!’

Uy lực đáng sợ dập dờn, trên quảng trường luận đạo, hầu như tất cả mọi người không thế chịu được, đôi mắt đầy máu, đỏi tai ù ù.

Phập!

Phập!

Phập!

Rất nhiều người như bị cắt gãy đỏi chân, lần lượt quỳ xuống, mồ hôi ròng ròng.

Bọn họ mới chỉ chịu một chút ảnh hưởng thôi, điều đáng sợ thực sự, vẫn chưa hoàn toàn xảy ra.

“Trần Bát Hoang, nếu cậu có thế đỡ được chưởng tiếp sau đây, tôi, Cát Phong Hành, từ nay sẽ làm theo nguyện vọng của cậu, đối tên thành Cát Phong Bất Hành!”, Cát Phong Hành nói đến đây, cũng bị tức đến bật cười, trước nay ông ta chưa từng nghĩ, có một ngày, đối phó với tu sĩ cảnh giới Cố Bản, ông ta còn phải dùng hết toàn bộ sức lực.

Đúng là chuyện cười với ông ta.

Nhưng ỏng ta đã mất hết kiên nhẫn, không muốn cho Trần Bát Hoang cơ hội nào!

ông ta muốn đánh một đòn giết chết anh.

“Roạt roạt!”

Vừa dứt lời, ông ta bổng giơ cánh tay lên!

Trong một ngàn giây, đại đạo lan rộng khắp vùng trờỉ đất này, lấy ông ta làm trung tâm, thần uy của cảnh giới Thiên Đạo tứ trọng thiên hoàn toàn mở rộng khâp bốn phương tám hướng, không khí giữa trời đất như bị rút cạn, trờ nên áp bức hơn lò hỏa táng!

Một chướng, lại một chưởng giáng xuống!

Trông như một chưởng, nhưng trong một giây đó, nhanh đến hoa mắt, tốc độ cực nhanh đến mức hư vô mù mịt, khó mà nắm bắt, trông như cánh tay của ông ta không hề động đậy, hoàn toàn đế yên.

Cùng với một loạt động tác bàn tay, trong tích tắc, hàng ngàn hàng vạn chưởng giáng xuống, mỗi một chướng khủng bố đến mức khiến người ta phát run, hàng ngàn hàng vạn chưởng cùng giáng xuống một vị trí, vùng không gian đó cũng xuất hiện một dấu ấn lòng bàn tay khổng lồ, từng chường liên tiếp, hợp thành một, tấn công mạnh về phía trước!

‘Ầm ầm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK