Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được, cậu Cố, tôi đồng ý với cái nhìn của cậu!”, vẻ mặt Diệp Ca lập tức vui vẻ, hung hăng liếc đám Lữ Đông Dã: “Đám rác rưởi kia cũng không nằm trong đội ngũ của tôi, nên không liên quan gì tới tôi hết”.

“Đám vô dụng ấy quả thật không xứng tham gia vào Tinh Minh”.

Bị CỔ Tinh Hoa và Diệp Ca xỉa xói, đám người Lữ Đông Dã tức thì trở thành tiêu điểm của mấy ngàn người.

Sau khi thấy được thực lực của họ, đám đông lập tức phát ra từng tiếng thốn thức:

“Khốn kiếp, thứ rác rưởi gì vậy? Sao trong lớp tân sinh viên năm nhất còn có loại hàng này?”

“Trời ạ, bây giờ hạng người hạ đẳng nào cũng đều có thế tiến vào học viện Vô Song sao?”

“Xảy ra chuyện gì vậy, không phải là đi cửa sau đó chứ? Vậy mà còn có một tên tàn tật chống gậy, trời ạ!”

Lữ Đông Dã ở đằng xa siết chặt nắm đấm, gần như đã tới ranh giới bộc phát nhưng cuối cùng hắn cũng ghìm lại được, là một thành viên của nhà họ Cổ, hắn từ lâu đã được nghe nói tới Cổ Tinh Hoa.

Ngay từ vài năm trước, hắn đã được đưa tới học viện Vô Song, thực lực kiệt xuất là điều không phải bàn cãi.

Những người xảy ra xung đột với hắn chỉ có một con đường chết!

Đã một đường nhẫn nhịn tới đây nên Lữ Đông Dã cuối cùng vẫn quyết định tiếp tục chịu đựng những lời dè bỉu này.

Tính toán thời gian thì hôm nay Trần Bát Hoang hẳn là có thế tới, đợi anh đến họ lập tức sẽ được mở mày mở mặt.

Giang Hồ Hải, Hà Đồn, Trương Tử Đằng và Đàm Thu đều tận lực nuốt giận, không nói gì thêm.

“Ha ha… Diệp Ca, chúng ta giống nhau đều đến từ thế tục, tôi có một vấn đề muốn hỏi anh”, Cổ Tinh Hoa quét mắt qua đám đông, sau khi xác định không thấy mấy người Huyết Lãnh, Cổ Thông

Thiên, hắn cau mày mang theo nghi hoặc hỏi:

“Anh là người được lựa chọn từ ba thành phố của Hương Giang, vậy người của ba thành phố Vân Bắc đâu? Còn chưa đến sao?”

CỔ Tinh Hoa và Huyết Lãnh là bạn tốt, thậm chí sư tôn của Huyết Lãnh là Phương Tâm Ngọc còn từng hướng dẫn cho hắn ta.

Hai người giao hẹn hôm nay sẽ gặp nhau tại học viện Vô Song, tuy nhiên cổ Tinh Hoa đã tìm một lượt trong lớp tân sinh viên năm nay nhưng từ đầu tới cuối vẫn không tìm được Huyết Lãnh nên vô cùng ngờ vực.

“Cậu CỔ, đám rác rưởi đó chính là người được tuyển chọn từ ba thành phố Vân Bắc, cũng không biết Lục Phong làm

thế nào lại lựa chọn được đám kiến cỏ này”, Diệp Ca khẽ nhếch miệng trào phúng đến cực điểm.

“Hửm?”

Trong thoáng chốc Cổ Tinh Hoa lại quét mắt nhìn hướng mấy người Kỳ Hàn, chắc chắn 100% nhóm người này chỉ là một đống rác rưởi:

“Chỉ dựa vào bọn chúng? Làm thế nào chọn được ra vậy?”

CỔ Tinh Hoa hiểu rất rõ Huyết Lãnh mạnh mẽ tới mức nào, tuy rằng có kém hơn hắn một chút nhưng cho dù những kẻ này liên thủ lại cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn ta.

“Cậu CỔ, không thể nói như vậy được”, Tống Đông chen mồm nịnh nọt: “Người ta thế nhưng đã nói rồi, trong số họ còn có một cường giả còn chưa tới,

tên đó tên là gì nhỉ?”

“Trần Bát Hoang”, có người cười giễu cợt.

“Đúng, chính là Trần Bát Hoang, người được họ gọi là cậu Trần, là một cường giả chớp mắt đảo lộn đất trời, phá rách không gian, quét sạch mọi thứ, bất khả chiến bại!”, Tống Đông điên cuồng trào phúng, giọng nói lớn đến mức hầu như tất cả mọi người đều nghe thấy.

“Hả? Thực là biết khoác lác, chớp mắt đảo lộn đất trời, phá rách không gian?”

“Cũng quá vô sỉ rồi?”

“Đám kiến hôi của thế giới tục bây giờ đều điên khùng như vậy sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK