Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, là đệ tử của Từ Thái Khôn, cũng là Địa Tôn bát trọng, nhưng từ khí tức dao động, yếu hơn một chút so với đệ tử của Cung Trường Lấm.

“Tông chủ, mọi người đã tới đủ, xin cho chí thị!”, lúc này, Đồ Trường Sinh chống gậy, bước lên phía trước hai bước, chậm rãi nói.

“Được”.

Ánh mắt quét qua năm ngàn đệ tử, Trình Lâm Phong khẽ hằng giọng, rồi nói: “Mời mọi người tởi

đây, có hai việc, một là lần sát hạch Thông Thiên Các lần này, tôi đã thu nhận được hai đệ tử mới”.

‘Trần Bát Hoang”.

“Đoạn Nguyên”.

Trình Lâm Phong không nói gì về kết quả sát hạch của hai người, sau khi giới thiệu sơ qua về hai người, ông ấy dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Hai là, chắc hắn mọi người cũng biết, cứ cách một trăm năm, Thánh Khư sẽ được mở trong ba ngày nữa, lần này, vương triều Vô Cương cho Lưỡng Nghi Tông chúng ta số lượng ba người, cũng có nghĩa là, lần này trong số mọi người sẽ có ba người đại diện cho Lưỡng Nghi Tông chúng ta đến Thánh Khư”.

Trình Lảm Phong vừa dứt lời, có thể nhìn thấy rõ ràng hơn năm ngàn người có mặt, ánh mắt của mỗi người đều trở nên khao khát, có thần, tràn đầy chờ mong.

Năm ngàn người, chọn ba người!

Với số lượng ít hiếm có như vậy, không cần nói cũng biết sẽ là ba người mạnh nhất trong thế hệ trẻ, hầu hết mọi người đều biết rất rõ bọn họ sẽ không có cơ hội được chọn, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy kích động, phấn chấn vì điều đó!

Thật sự là bởi vì một khi trong ba người đến không ai có thế được vương triều Vô Cương nhìn trúng thì tài nguyên được thưởng sẽ ban cho mỗi một đệ tử!

Nếu có thế may man tăng thứ tự của Lưỡng Nghi Tông lên thì ngoài tài nguyên ra, còn có thể chiếm được nhiều khu vực. vả lại, còn có được quyền sử dụng mãi mãi đối với những tài nguyên bên trong khu vực ấy!

Hơn nữa, dù không được vương triều Vô Cương thưởng, không thế thăng cấp, nhưng chỉ cần trong ba người được chọn có được cơ duyên, thực lực tăng cao thì địa vị và thực lực của Lưỡng Nghi Tông cũng sẽ tăng lên một mảng lớn!

Có thế nói, rất nhiều tông môn đều muốn trổ hết tài năng và tranh thủ tối đa chính là vì Thánh Khư trăm năm khó gặp một lần sắp mở ra!

Cơ hội như thế bị thế hệ đệ tử của họ gặp phải thì có thể không phấn khích, kích động sao?

“Ba người, vậy thì chắc chắn sẽ là sư tỷ Vô Song, sư huynh Tuấn Hiền và sư huynh Chính Thanh!”

“Đúng vậy, chắc chắn sẽ là họ. Mấy ngày trước vừa trải qua sát hạch, ba người họ đều nằm trong top 3. Ngoài họ ra, còn ai có thể đảm nhiệm chứ?”

“Đúng đó, Vô Song sư tỷ chính là Thiên Tôn tầng một, cũng là người mạnh nhất trong số chúng ta. Tôi cảm thấy lần này tông môn chúng ta chắc chần có thể tăng hạng!”

“Không ngờ lại có thế gặp được Thánh Khư mở ra, đúng là may mắn ghê!”

Hơn 5000 đệ tử kích động bàn tán xôn xao, đặc biệt là ba đệ tử đứng phía sau Đồ Trường Sinh, Lý Thanh Nguyệt, Cung Trường Lảm, trong mắt không nén nối vẻ kích động.

Bởi vì họ chính là Diệp Vô Song, Lưu Tuấn Hiền và Vương Chính Thanh trong miệng mọi người!

Đợi đến khi tiếng bàn tán dần nhỏ đi rồi biến mất, Trình Lâm Phong mới nói tiếp: “Chuyện này rất quan trọng, theo lý hẳn phải dựa vào so đấu để chọn ra người mạnh nhất. Nhưng 3 ngày trước, cuộc sát hạch trong tông môn mới kết thúc, nên sẽ không làm nữa. Trong lòng tôi cũng đã có người được chọn”.

“Người đầu tiên là đệ tử của Đồ trướng lão, Diệp Vô Song!”

“Cảm ơn tông chủ!”, Diệp Vô Song lẽn tiếng đáp

lại, khom lưng cảm ơn Trình Lâm Phong.

“Người thứ hai là đệ tử thân truyền của trưởng lão Thanh Nguyệt, Lưu Tuấn Hiền!”

“Cảm ơn tông chủ!”

Lưu Tuấn Hiền cũng bước lên, khom lưng cảm ơn.

“Còn người thứ ba…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK