Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đồ khốn kiếp, anh nói xem, ông nội bố mẹ và anh trai em còn sống không?”, yên lặng hồi lâu, trên khuôn mặt đẹp của ưng Thanh Vũ hiện vẻ lo lẳng sợ hãi sâu sắc.

“Còn, còn họ còn sống, tin anh đi!”, Trần Đức gật đều chắc chán, lúc anh rời đi đã dặn dò Linh

Lung đế lại một tia thần thức chú ý đến bọn họ.

Một khi bọn họ gặp nguy hiểm, Linh Lung sẽ nhắc nhở anh!

Đến bây giờ,

Linh Lung vẫn chưa nhắc đến chuyện của bọn họ, hiến nhiên là bốn người không sao.

ít nhất giờ phút này vẫn còn sống!

Trần Đức bổ sung:

“Ông nội và cả bố mẹ em đứng ra báo vệ anh cũng rất bình thường, dù sao anh đã cứu em, nhà họ Ưng tốn thất nghiêm trọng như vậy, nếu như trách phạt bọn họ, tổn thất sẽ không thể nào bù đắp lại, dù sao trong tay ông nội em có rất nhiều học sinh và đệ tử, ông ấy đức cao vọng trọng!”

Sáu ngày trước, lúc bốn người Ưng Chính Kỳ đứng ra, trong ba chục ngàn đệ tử nhà họ Ưng có hơn một phần ba số người muốn đứng cùng chiến tuyến với ông ta!

Có thể thấy,

Uy vọng và quyền thế của Ưng Chính Kỳ vẫn xem như tương đối khá ờ trong nhà họ ưng.

“ừ

ưng Thanh Vũ gật đầu, cô ta hiểu cách làm của ông nội và bố mẹ, suy nghĩ cấn thận một chút, bọn họ cũng không hề làm ra chuyện gì đặc biệt làm trái lẽ thường.

Còn về chuyện giúp đỡ Trần Đức,

Không phải là bảo vệ cô ta sao?

Bảo vệ cháu gái, con gái, em gái có gì sai đâu?

“Em yên tâm, Thanh Vũ, anh nhất định sẽ dân em quay về nhà họ ưng, đến lúc đó nhà họ ưng nhất định sẽ đứng hai bên chào đón em, không có bất kỳ ai dám ra tay với em đâu, đây là lời hứa của anh đối với em!”

“ừ, tên khốn kiếp, em tin anh!”

ưng Thanh Vũ vùi đầu vào người Trần Đức, cảm nhận hơi thở đàn ông và tiếng tim đập mạnh mẽ có lực, trong lòng tràn đây lòng tin và hy vọng.

“Em…”

Trần Đức đang muốn nói gì đó, đột nhiên anh cảm nhận được một luồng khí tức kinh khủng đột nhiên hạ xuống.

vẻ mặt anh đông cứng, anh giơ tay lên trùm quần áo lẻn ưng Thanh Vũ, sau đó đi ra từ trong động phủ.

Quá nhiên,

Vừa đi ra liền nhìn thấy một lão giả.

Ông ta chắp hai tay sau lưng, đứng ở bẽn ngoài giống như một thân cây, yên tĩnh bất động, giống như đã đứng đây từ rất rất lâu rồi!

“Là ông?!”, trán Trần Đức khẽ động, nhìn thấy người này, lập tức anh đề cao hai trăm phần trăm cảnh giác.

Người tới,

Anh gặp qua rồi!

ở hôn lễ của ưng Thương và Âu Dã Tư Linh!

Lúc ấy, anh xông vào hôn lề, Linh Lung trước tiên liền bảo anh phòng bị hai người!

Một người trong đó chính là người trước mắt

này.

Anh nhớ rất rõ ràng, khi anh dùng kiếm Long Ngâm giết chết ưng Thương, lão già này khi đó liền

vội vàng rời đi, lần này gặp ông ta, theo bản năng Trần Đức cho rằng ông ta do nhà họ ưng phái tới,

Trong tay,

Kiếm Long Ngâm lặng lẽ hiện lên.

Linh khí vận chuyến, anh chuấn bị đánh một trận bất cứ lúc nào.

“òng ta không phải tới giết anh, không cần lo láng”, giọng Linh Lung truyền tới: “Muốn giết anh cũng sẽ không chờ đến bây giờ, nửa tiếng trước ông ta đã phải ra tay rồi”.

“Ý cô là ông ta đã đến đây từ nửa tiếng trước?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK