Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhất thời,

Trong lòng bàn tay trống không lập tức xuất hiện hai chiếc dây xích màu vàng, nguyên khí và linh khí đan xen, mỗi đầu dây xích trói đuôi cẩu Vương và hai móng của Lão Ưng.

“Rầm rầm!”

Dây xích lay động, Trần Đức dùng sức kéo.

“Hô!”

Hai người đã chạy trốn được xa, thân thế liền bị khống chế, mang theo cuồng phong bay ngược lại, liên tiếp rơi xuống mặt đất vang lên tiếng động lớn, giống như xuất hiện động đất lớn giáng xuống không dứt.

Trần Đức đã sớm dự đoán hai người sẽ trốn, anh âm thầm đế lại trói buộc, nhìn thấy hai người rơi xuống đất, chân mày anh khẽ nhướn: “Các người biến diễn rồi, cũng nên đến lượt tôi biếu diễn chút

chứ, không phải sao?”

Nói xong, Trần Đức không cho hai người thời gian phản ứng, anh nâng một quyền lên, mang theo hàng tỷ tỷ sức mạnh long tượng, một quyền rơi xuống đầu Cẩu Vương.

Phụt!

Máu văng tung tóe, đầu Cẩu Vương hóa thành tương, sau một tiếng kêu gào, thần hồn bị tiêu diệt.

Một bên, lão ưng nhìn thấy cảnh này, cả cơ thế hoàn toàn đờ đẫn, mồ hôi giống như thạch lạp đang bùng cháy, ngưng tụ thành mỡ, cuồn cuộn rơi xuống, ông ta bị dọa đến mức động cũng không dám động.

“Tiếp theo là ông rồi!”

Trần Đức đi dạo trong sân vắng, đi tới trước mặt lão ưng, cuối cùng lão ưng kéo lại cảm xúc từ trong kinh hoàng sợ hãi, lật đật hô: “Trần Bát Hoang, chủ nhân của tao chính là Trình Lực của Đại Thiên Thế Giới, một cường giả Thánh Nhân mười tám giai, không lâu nữa sẽ đột phá thành Thánh Nhân mười chín giai, cậu ấy chắc chắn sẽ băm vằm thây mày thành vạn mánh!”

Lão ưng hét lớn, tiếng vang như sấm, chấn

động Vân Tiêu.

Trần Đức dừng bước, im lặng nhìn chằm chằm cơ thế lão ưng to gấp mười mấy lần anh.

Bây giờ tù nhân cũng phách lối như vậy sao? Nói chuyện cũng lớn giọng?

“Trần Bát Hoang, mày rất mạnh, rất yêu nghiệt, nhưng nếu gặp phải chủ nhân của tao, ngay cả một ngón tay mày cũng không địch lại đâu!”

Lão Đường thấy Trần Đức dừng lại, cho là anh sợ, ông ta nói càng tệ hại hơn: “Chủ nhân Trình Lực nhà bọn tao ngày mai sẽ tới vùng mai táng Thần Ma, nếu tao chết ở đây, bạn của mày, còn cả mày nữa đều sẽ chết, mày nghĩ kỹ đi!”

Hai mắt Trần Đức bất đắc đĩ nhìn lão ưng, anh lắc đầu: “Mẹ kiếp đồ thiểu năng”.

Nói xong,

Một cước nâng lẽn, trùng trùng rơi xuống như hỏa tiễn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK