Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đó đứng dậy, bước tới phía trước camera, gương mặt liền hiện ra to đùng trên màn hình, ánh mắt của hắn không nhìn Trần Bát Hoang.

Mà là nhìn chằm chằm Tiêu Mạn Y, Tống Ngữ Yên và Lâm Dao đằng sau Trần Đức, nhìn từ trên xuống dưới, trong mắt không giấu giếm sự thèm muốn.

Vừa liếc mắt vào màn hình, hắn đã nhìn thấy ba cô gái, trong mắt đầy vẻ tham lam. Lâm Dao hắn đã từng gặp, nhưng hắn không ngờ hôm nay còn có thêm hai cô gái khác cũng một chín một mười với cô.

Con mắt hắn hau háu nhìn ba cô gái, nhưng miệng lại nói với Trần Đức, giọng điệu lạnh nhạt: “Thả Tạ Lan ra, đưa ba người đẹp kia qua đây cho tao, nếu vậy tao bảo đảm chỉ có một mình mày phải chết”.

“Mày đang ra lệnh cho tao?”, Trần Đức vung một tay lên chỉ vào màn hình máy tính.

ống kính camera dời sang chỗ ba cô gái.

Người đàn ông tỏ ra giận dữ, nhìn Trần Đức chằm chằm: “Đúng, tao đang ra lệnh cho mày, hay nói đúng hơn, vừa ra lệnh, vừa uy hiếp”.

Hắn tỏ vẻ như đang nói chuyện trong nhà, trong lời nói hoàn toàn không để ý đến Trần Đức là ai, có thế thấy đây là một người tự tin đến mức tự phụ.

“Tiếp theo chắc chắn mày sẽ hỏi, rằng tao dựa vào cái gì mà dám ra lệnh, uy hiếp mày, nói đúng hơn… Tao có bản lĩnh gì đế ra lệnh, để uy hiếp mày, đúng không?”

“Tao có thể trả lời mày”.

Thần sắc người đàn ông đanh lại, ánh mắt tập trung vào người Trần Đức:

“Bởi vì tao là Tạ Phương Kiệt!”

Tạ Phương Kiệt?!

Ba chữ vừa thốt ra, trong nháy mắt những đại gia ít ỏi đứng hàng đỉnh của chóp tại thành phố Tân, bao gồm cả Trương Thiên Dương thảy đều tái mặt.

Cái người tên Tạ Phương Kiệt này chính là đại gia đứng số một thành phố Tân, bọn họ không ai lạ gì!

Bởi vì người đó chính là cánh tay đắc lực giúp cho nhà họ Tạ xưng hùng xưng bá ở thành phố này.

Hắn vốn là một người bà con xa lắc xa lơ của nhà họ Tạ, ban đầu chẳng được ai để vào mắt, lúc mới sinh thì mẹ chết vì sinh khó, bố sống thêm một năm nữa rồi cũng chết nốt vì ung thư.

Từ hồi một tuổi đã được Tạ Cường Đông nhận nuôi.

Nhưng mà…

Vào năm Tạ Phương Kiệt được hai tuổi, có một võ giả đạt đến cấp bậc thần tiên đến nhà họ Tạ, võ giả nọ nói Tạ Phương Kiệt có tiềm chất trở thành võ giả cực mạnh, muốn đưa Tạ Phương Kiệt đi. Từ đó về sau, nhà họ Tạ dù chỉ nuôi Tạ Phương Kiệt hơn một năm nhưng lại không ngừng lớn mạnh tại thành phố Tân, tốc độ bành trướng phải nói là nhanh như tên lửa, trong vòng chưa đầy ba năm đã thâu tóm toàn bộ con bài tẩy của thành phố Tân vào tay mình.

Nhà họ Tạ có được ngày hôm nay, tất cả đều nhờ Tạ Phương Kiệt.

Ba năm trước, Tạ Phương Kiệt từng quay về nhà họ Tạ, lần đó, ngay cả lão tổ nhà họ Hàn ở Giang Bắc cũng phải đích thân đến chào hỏi, xin dạy bảo.

Lão tổ nhà họ Hàn cũng bắt đầu bế quan ngay sau khi rời khỏi nhà họ Tạ.

Chỉ có rất ít người được biết, ba năm trước đây, lão tổ nhà họ Hàn bị Tạ Phương Kiệt đánh cho một trận.

Lúc đó, Tạ Phương Kiệt mới 20 tuổi!

Trương Thiên Dương nghe thấy ba chữ Tạ Phương Kiệt, trái tim suýt chút nữa vọt ra khỏi lồng ngực, không nhịn nổi bước tới chỗ Trần Đức: “Cậu Trần à, cậu… cậu thả cô Tạ xuống trước đi, Tạ Phương Kiệt, người này… không dây vào nổi đâu, sẽ chết người thật đấy!”

“Thế à?”

Trần Đức nhìn lướt qua màn hình, mặt mũi Tạ Phương Kiệt cũng coi như không tệ, nhưng lại mang theo tự phụ vô kể.

Bàn tay đang bóp cổ Tạ Lan thoáng nới lỏng, buông cô ta ra.

Thấy động thái vừa rồi, trái tim của Trương Thiên Dương rốt cuộc cũng về lại vị trí cũ.

Cũng may…

Chỉ cần Tạ Lan không chết, mọi thứ vẫn có thế thương lượng được.

Trong màn hình.

Nhìn thấy hành động của Trần Đức, mặt Tạ Phương Kiệt tỏa sáng rạng rỡ.

Đúng là…

Xưa nay cái tên của hắn vẫn luôn có sức nặng.

Binh!

Tại đây có hình ảnh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK