Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Bát Hoang chỉ thoải mái bâng quơ tung một đòn, thì đã phá hủy kim đan, hút sạch thức hải của bọn họ!

Bọn họ từ Thánh Nhân, trực tiếp rơi xuống cảnh giới Tiên!

Ba người hết sức tuyệt vọng, Trần Đức xoay người rời đi.

ở địa cầu, cảnh giới Địa Tiên là rất mạnh, thậm chí có thế làm người bảo hộ cả quá đất.

Nhưng nơi này không phải là địa cầu, mà là Vân Tiêu giới, bọn họ chỉ có thể miễn cưỡng sống sót, sinh tồn ả đây mà thôi.

ớ cái nơi dùng luật rừng này, cái thế giới chỉ kẻ mạnh mới có thịt ăn này, bọn họ từ Thánh Nhân ngã xuống Địa Thiên, những ngày tháng sau này sẽ rất khó sống.

“Trần Bát Hoang, mày không thể chết tử tế được!”

Đệ Ngũ Vệ Đông nhìn theo bóng lưng anh rống to, gào rát cả cổ: “Mày không thể chết tử tế được!”

Long Hải Thăng, Tạ Bình không thế chấp nhận được hiện thực đó, lập tức cắn lưỡi tự sát!

“Tại sao lại như thế, tại sao lại có thế như thế được?”

Ánh mắt Đệ Ngũ Vệ Đông hết sức dữ tợn, điên cuồng, cực kỳ giống một con chó hoang.

“Bốp!”

Đột nhiên, ông ta nhắm về phía táng đá lớn, lao

thẳng vào đó, đầu lõm xuống, máu tươi chảy dài, lập tức chết tươi!

Ba người đứng đầu Vân Tiêu giới đã hoàn toàn mất đi mạng sống!

Không có ai thương hại cho bọn họ, đi đến bước đường này, tất cả đều là gieo gió gặt bão.

“Người bảo vệ Vân Tiêu giới cùng với ba cao thủ mạnh nhất đã chết rồi ư?”

“Không thật lắm, nhưng lại xảy ra ngay trước mẳt”.

“Hưm…”

ớ một nơỉ rất xa, có một dám võ giả đang xì xào bàn tán, tiếng hít khí lạnh liên tục vang lên.

Tộc trưởng của ba gia tộc lớn, người bảo vệ Vân Tiêu giới, những sự tồn tại mạnh mẽ nhất đã chết đi như thế!

Thế nhưng…

Bọn họ lại chết không vinh quang, dũng cảm chút nào. Họ còn chẳng thể đánh ngang tay với người ta, có thể nói là bị càn quét, bị nghiền nát!

Một đám nhìn chắm chằm bóng hình của Trần Đức với sự rung động không thế dùng ngôn ngữ diễn tả được.

Tất cả mọi thứ đều bị Bắc Hoang Thiên Vương này tự tay đảo điên, hủy diệt!

Ngày hôm nay.

Danh hiệu Hoang Thiên Vương này vang vọng đến tận mây xanh, lại xuất hiện trong sử sách Vân Tiêu giới, vạn năm cũng không thế lu mờ!

Nếu ngàn năm, vạn nảm sau có người hỏi về trận chiến này, có lẽ những người chứng kiến nó sẽ nói thế này:

Vào cái năm đó, cái ngày đó, ba gia tộc lớn và hai vương triều lớn dẫn hơn trăm triệu tinh binh cùng tấn công Bắc Hoang, Long Đế dẩn tám trăm ngàn tướng sĩ bảo vệ lấy biên giới, sống chết không lùi bước, tốn thương hết sáu trăm ngàn tinh binh, có thể thấy rõ thất bại ngay trước mắt.

Hoàng Huyết, Hoang Thiên Vương trở về.

Một tay, đảo lộn âm dương, chấn động càn khôn, vô địch quét sạch!

Một thời đại đã kết thúc như thế đấy!

“Những người còn lại của ba gia tộc đó sẽ giao cho ông giải quyết”.

Trần Đức lướt qua hư không, hóa thành một vầng sáng đáp xuống trước mặt Tổ Trường Không: “Ông có thế xử lý được không?”

“Cậu cứ yên tâm, cứ giao cho tôi là được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK