Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Pháp chỉ của Thần Đế, đó từng là pháp chỉ sắc phong nhà họ Trần, khâm định họ là thế gia viễn cổ!”, một võ giả già nua nói. Lai lịch của người này không nhỏ, là lớp người đi trước của tộc Công Tây, trong nháy mẳt đã nhận ra lai lịch của pháp chỉ.

Năm đó.

Nhà họ Trần tham gia vào cuộc chiến Thần Ma của thần quốc Vĩnh Hằng, sau trận đánh đó, Thần Đế Vĩnh Hằng đã ban xuống pháp chỉ, sắc phong nhà họ Trần, tưởng thưởng vô số tài nguyên, thậm chí còn trao một phần huyết mạch của thần cho hậu thế của bọn họ!

Pháp chỉ đó.

Không phải là loại pháp chỉ đơn giản, bình thường!

Bên trong đó.

Ấn chứa một chút thần thức của Thần Đế, được cung phụng trong từ đường nhà họ Trần, xem như chí bảo, trấn áp toàn bộ tộc Trần thị!

Nó là ngọn nguồn giúp nhà họ Trần phất lên.

Cũng là thứ sức mạnh lớn nhất của nhà họ Trần!

“Xem ra Thiên Yêu Hoàng và Trần Bát Hoang thật sự rất mạnh, ép nhà họ Trần phải đi đến bước đường này. Nên biết rằng pháp chỉ này chỉ được sử dụng đúng một lần. Nhà họ Trần trải qua bao nhiêu gian nan khốn khó, mười mẩy vạn năm qua, chưa từng dùng pháp chỉ lấy một lần. Xem ra, lần này họ bị ép đến đường cùng rồi!”, một cao thủ thế lực viễn cổ vô cùng khiếp sợ.

Trung Nguyên Châu, cùng với các thế lực viễn cổ đều kinh hãi đến cùng cực, ánh mắt nhìn pháp chỉ kia cũng đầy kính sợ và hoảng hốt.

“Rầm!”

Pháp chỉ như một cuộn thật dài mở ra, ánh sáng ngọc rực rỡ chiếu thế, từng mũi nhọn của thần rơi xuống như mưa sao băng giữa đất trời.

“Thần uy mênh mông, cùng ta trường tồn!”, Đại Chí Tôn mạnh nhất thì thào tự nói, huyết mạch của ông ta bắt đầu sôi trào, thần huy nở rộ, cả người ông ta bồng chốc rực sáng, trong suốt, bên trong pháp chỉ là những đạo cách xỏ xuyên qua, rót vào cơ thể ông ta, trong đó có lực nguyên thần của Thần Đế cũng được rót vào thần hồn ông ta.

Trong phút chốc, có thể cảm nhận rất rõ, Đại Chí Tôn kia đang dần mạnh lên. Hơi thớ cảnh giới khủng bố không ngừng đột phá, từ Đại Chí Tôn lên thẳng Vô Lượng Tôn, CUỐI cùng là vượt cả Vô Lượng Tôn, thần uy trong người bắt đầu lan tràn, quấn quanh!

Bán Thần… Tiểu Thần!

Trong thoáng chốc.

Ông ta đã lên tới Tiểu Thần.

Hơn nữa.

Còn có được một phần nguyên thần và ý thức của Thần Đế.

Trong nháy mắt.

Ồng ta nhắm lên cửu tiêu, vạt áo dài bay bay, quan sát núi rừng sông suối.

‘Thiên Yêu Hoàng, ông tự tiện xông vào nhà họ Trần tôi. Ngày hôm nay, Trần Hùng tôi sẽ kết liễu ông!”, Trần Hùng oai nghiêm tỏa sáng, dáng người già nua lập tức trẻ trung hơn vạn tuổi, trớ nên khôi ngô và mạnh mẽ hơn, hơi thở mạnh mẽ cùng lực thần hồn dao động ép xuống khiến cửu thiên thập địa đều sợ run, như thể ông ta mới là mặt trời duy nhất, soi sáng khắp mười phương.

Mà pháp chỉ.

Thì dần phai nhạt, hóa thành giấy vụn, rơi xuống nền đất.

‘Ầm!’

Trong lúc nói chuyện, Trần Hùng giơ một đấm đánh về phía Thiên Yêu Hoàng. Nắm đấm như núi đục lỗ cả bầu trời, trong bí cảnh của nhà họ Trần, hàng ngàn ngọn núi đang lay động, vòm trời thất sắc, một đấm phá cả pháp tắc thiên địa, khiến hư không ảm đạm sụp đổ.

“Tới đi, Tiểu Thần thì sao, hôm nay để ông đây thử xem!”

Lão Yêu Hoàng quát lên, vảy kỳ lân toàn thân tỏa ra ánh vàng và tím, đồng tử phát sáng, một tiếng gầm thét vang lên, cõng Trần Đức liều chết xông tới, mỗi một bước chân của ông ta đạp trên hư không giống như đánh trống trận, ầm ‘âm giữa trời đất.

Ánh mắt Trần Đức sắc bén, đối phương đề thăng lên làm Tiếu Thần, anh vẫn không sợ, từng sợi tóc dựng đứng, huyết kiếm trong tay nở nộ từng mảng sáng, nhuộm đỏ cả nửa mảng trời, một tay cầm kiếm, tay còn lại xuất hiện một thanh chiến kích, chiến kích tràn ngập hung quang lấy đi tính mạng của hàng trăm triệu người.

Đồng thời,

Trên đỉnh đầu, điện Trấn Thần ầm ‘âm vang dội, hóa thành núi lớn khổng lồ, ép về phía Trần Hùng, như cối xay nghiền ép xuống.

“Ầm ầm ầm!”

Giữa điện quang hỏa thạch,

Bọn họ và Trần Hùng đụng nhau, không thể không nói, đề thăng của Trần Hùng thật sự đã nhảy vọt, lúc trước bị ép cho không thở nổi, đánh đến mức không có cơ hội thở dốc, lúc này lại mơ hồ chiếm thế thượng phong, lão Yêu Hoàng bị đánh lùi vài ba trăm mét, Trần Đức cũng bị dư âm đánh trúng, nhưng có điện Trấn Thần bảo vệ, cộng thêm thần lực Bất Tử Điểu, anh không có gì đáng ngại.

So sánh,

Trần Hùng chỉ lùi ba bước!

Đương nhiên,

Nếu so sánh thì hắn đã là Tiểu Thần!

Dưới Thần chỉ là con kiến hôi, hắn lùi ba bước đã rất khiếp người rồi, khlêh người ta sợ hãi!

Vô số người lúc này đều Im lặng,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK