Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước khi định thần lại, Trần Đức một lần nữa nhấc quan tài lên rồi thả xuống!

Bùm!

Tốc độ của Trần Đức quá nhanh, hẳn ta căn bản không có thời gian đế né tránh, dưới một đòn của đối phương, toàn bộ cánh tay cúa hắn đã bị biến dạng, gẵy nát, máu me đầm đìa!

Sau đó, chiếc quan tài đáp xuống đầu hẳn ta.

“Rầm!”

Trong tích tắc, dưới chân của Lăng Không, sàn nhà vỡ vụn, hai chân lún sâu xuống đất!

“Bùm!”

“Bùm!”

“Bùm!”

Trần Đức không nói thêm lời nào, anh di chuyển cực kỳ nhanh, trong một giây đập xuống hàng chục lần, hàng trăm lần, Lăng Không giống như một cái đinh bị đập lún thẳng xuống đất!

Rất nhanh, hân ta chỉ còn lại một cái đầu vần còn lộ ra ngoài.

Đầu hấn ta đã ướt đẳm máu.

Trần Đức bước chân giâm lên đó.

“Bùm!”

Đầu hắn ta nổ tung!

Hoàn toàn bùng nổ!

Lăng Không chết rồi!

“Lần trước tao không giết màyr tha cho mày một mạng, nhưng mày lại tự tìm đường chết”.

Những lời nói của Trần Đức vừa lạnh lùng vừa vô cảm.

Chiếc quan tài trên tay bê bết máu.

Chói mắt, đáng sợ!

Tất cá mọi chuyện mà Lăng Không đã làm ớ đại hội luận võ hôm nay, Trần Đức đều biết hết. Lúc anh đang đúc quan tài, Linh Lung đã giúp anh quan sát và cảm ứng tinh hình ờ đây.

Ngay cá khi Lăng Không không ra tay, thì hôm nay anh cũng sẽ giết chết hân ta!

Anh còn chưa ra tay thì đối phương đã tự tìm đến nơi rồi, haha…

“Hay quá!”

Phía sau lưng anh, Lưu Tuấn Hiền hét lên, cực kỳ vui mừng!

Từ Thánh Khư đến ưng phủ này, Lăng Không vẫn luôn đè đầu cưỡi cổ bọn họ. Sự sỉ nhục này khiến hắn gần như thớ không nối, suýt chút nữa tấu hỏa nhập ma!

Giờ phút này, Lăng Không đã chết, hân vô cùng vui sướng, cho dù biết tiếp theo có thể không cách nào sống sót ra ngoài, nhưng tâm trạng cũng rất sảng khoái!

‘Tỏng chủ!”, ba người Đoạn Nguyên, Diệp Vô Song và Trình Lâm Phong cũng có tâm trạng như vậy, trong mắt bọn họ loé lên tia quyết tâm.

Với tình hình trước mắt, dù sao cũng không thế sống sót rời đi, vậy chi bằng liều mạng một phen!

Giết một một tên hoà vốn, giết hai tên hời máu!

Tinh thần chiến đấu cúa bọn họ lại bị kích thích, cùng nhau lết thân thể bị thương, lấy binh khí của chính mình ra, đứng sau lưng Trần Đức, sát khí đằng đẳng!

Giái quyết Lăng Không xong, ánh mắt cúa Trần

Đức hướng v’ê phía ưng Thương, anh khiêng quan tài, tiến thêm một bước về phía hân ta.

Bốn người Trình Lâm Phong như hình với bóng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK