Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bát Hoang, vừa rồi cậu không nhận thấy điều gì khác lạ sao?”, Ngụy Vô Minh hỏi.

“Không”, Trần Đức mặt không đổi sắc đáp.

“Thôi vậy, cậu xuống trước đi, mọi người giải tán đi, tôi…”, Ngụy Vô Minh quay lưng thở dài: ‘Tôi muốn yên tĩnh một lát…”

Thang Thần Thánh đã bị phá hủy, nói thêm cũng vô dụng, đừng nói là không có chứng cứ cho rằng Trần Bát Hoang gây nên, cho dù có thì truy cứu đến cùng cũng vô ích, ngược lại có thế đắc tội với một vị thiên tài cực mạnh, nên thà nhắm mắt làm ngơ còn hơn.

Về phần Lâu Tử Phong, lão tạm thời không định nói với Trần Đức, vì lão lo anh sẽ bị dọa sợ, ảnh hưởng đến việc tu luyện của anh. Ngày mai Lâu Tử Phong mới đến, lúc đó Trần Đức đang ở đỉnh Lạc Vân xa xôi, hai người hoàn toàn không có cơ hội chạm mặt.

“Trần Đức, lần này lão già đó bị anh chọc tức hộc máu rồi”, Linh Lung cười khúc khích: Trần

Đức cảm thấy hơi ngại, thang Thần Thánh quả thực bị anh giẫm nát. Nhưng ai ngờ Ngụy vỏ Minh lại có phản ứng mạnh đến vậy?

‘Cùng lắm sau này tìm cơ hội đền bù cho lão”.

Trần Đức không nán lại lâu, sau khi nuốt linh tinh, rõ ràng cảm nhận được một luồng năng lượng tinh thuần đang hoành hành trong cơ thế, anh cần phải tìm một nơi để luyện hóa càng sớm càng tốt.

Khỏng quan tâm tình hình phía sau thế nào, anh trực tiếp cùng Công Tôn Hằng rời đi.

“Cậu Trần, chúc mừng cậu!”, sau khi rời khỏi thang Thần Thánh, Công Tôn Hằng nói: “Vừa đến ngày đầu tiên đã gia nhập Vô Song môn, từ xưa đến nay Vô Song mỏn chưa từng có ai xuất chúng như vậy!”

“Ngay cả tỏi đã đến Vô Song môn mấy chục năm, nhưng chưa từng được học võ kỹ Hoàng giai”.

“May mắn thôi”, Trần Đức cười đáp, anh lấy Thông Linh đan ra: “Viện trưởng, cái này cho ông”.

“Cái này…sao tôi dám, cậu Trần, đây là của môn chủ cho cậu, tôi không dám nhận đâu”.

Công Tôn Hằng giật mình, vội vàng từ chối, ông ta quả thực rất muốn sở hữu Thông Lỉnh đan. Sau khi nuốt viên đan này, thực lực của ông ta một trăm phần trăm có thế đột phá nhanh chóng. Nhưng ông ta tự nhận bản thân không xứng nhận nó, Trần Đức uống viên đan dược này hữu dụng hơn ông ta rất

nhiều lần!

“Viện trưởng, ông cứ nhận đi, mặc dù viên đan dược này không tệ, nhưng tôi còn có thứ tốt hơn”, Trần Đức biết Công Tôn Hằng đang suy nghĩ gì: “Nếu tôi đoán không nhầm thì có lẽ viện trưởng sắp đột phá phải không? Linh Hải kỳ đỉnh phong, sau kh uống viên đan dược này, có khi nào trực tiếp đột phá lên Kim Đan kỳ không? ông uống nó có tác dụng hơn tôi nhiều”.

“Hơn nữa…sau này ở nội viện, bạn bè của tôi còn phải nhờ ông chăm sóc nhiều”.

“Chuyện này…”

“Viện trưởng, ông đừng khách sáo nữa”.

Công Tôn Hằng còn chưa kịp nói tiếp, Trần Đức đã nhét viên đan dược vào tay ông ta: “Nếu ông khỏng nhận, sau này ông và tôi chính là kẻ thù”.

“Tôi…được rồi!”

“Cậu Trần, cậu yên tâm, sau này ở nội viện, tuyệt đối không có ai dám ức hiếp bạn bè của cậu. Tôi sẽ đích thản giám sát và chăm sóc bọn họ!”

Cuối cùng, Công Tỏn Hằng cũng nhận Thông Linh đan. Trước hết, sức hấp dẫn của Thông Linh đan đối với ông ta thực sự rất lớn. Như Trần Đức

nói, ông ta có cảm giác rằng bản thân sắp đột phá rồi, nút thắt đã được nới lỏng, chỉ thiếu chút trợ lực cuối cùng thôi. Nhưng, mặc dù nói chí thiếu chút xíu này nữa, ông ta cũng không dám nói với môn chủ Vô Song môn, Dù sao chút xíu cuối cùng này, có người sẽ mầc kẹt cả đời, xác suất đột phá còn chưa đen 0,01%!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK