Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ chương 1125 trở đi đã được chỉnh sửa. Xin lỗi anh em nhiều ạ, vì lượng truyện gửi về lớn nên mình có bị nhầm lẫn.

Các cường giả hàng đầu trong 36 gia tộc đja sát đều tỏ vé nghiêm trọng, bọn họ có thề cảm nhận rõ ràng khí tức đáng sợ đủ để nghiền áp, đảo quét bọn họ từ trên người Liều Tông Nguyên, rất rõ ràng, ông lão đó vừa xuất hiện, cả địa vực, không

gian trở nên vô cùng nặng nề, đáng sợ!

Mà bọn họ vẫn không nhìn ra rốt cuộc ông lão đó có cảnh giới gì!

Chỉ có một cách giải thích, đó là sự cường mạnh của ông lão đó vượt xa bọn họ!

Một cường giả như vậy mà còn quỳ trước Trần Bát Hoang, cung kính gọi anh là chủ nhân!

Rốt cuộc… Trần Bát Hoang đã đi đến bước nào?

Rất nhiều người tê dại da đầu, thầm thấy may mân vì hôm nay họ đã đến, nếu không đến, chắc chắn sẽ hối hận cả đời!

Diệp Thiên Long không nhịn được nuốt nước miếng, hoàn hồn lại từ trong kinh ngạc, lập tức tiến lên một bước, cực kỳ cung kính, thậm chí hơi run run nói:

“Cậu Trần, chuyện dịch chuyến mộ phần của nhà họ Sở, không cần hỏi ý kiến của họ, chuyện này, tôi sẽ hoàn thành thay cậu!”

“Đúng thế, cậu Trần, cứ giao chuyện này cho chúng tôi là được“, Trương Thiên Dương cười nói.

Ông ta khác Diệp Thiên Long, trước đây cũng coi là bạn vời Trần Đức, vì vậy chỉ tôn kính Trần Đức,

không cảm thấy sợ hãi.

“Được”

Trần Đức biết rõ giờ đã không kịp nữa, nếu còn ở lại đây có thể sẽ bỏ lỡ sát hạch của Thông Thiên Các, anh quay người, đối diện với phần mộ của Sửu gia, quỳ xuống, cuối cùng đốt một ít tiền giấy cho ông ta, thấp giọng nói:

“Sửu gia, nguyện vọng của ông, tôi đã hoàn thành giúp ông, nhưng… đối cách khác, không phải là ông về, mà là họ chuyển đến”.

“Thầy của tôi, việc gì phải chuyển mộ?”

“Sau này, chỗ của ông chính là mộ tổ tiên của nhà họ Sờ, vùng đất ông đứng chính là vị trí cao cấp, tôn quý, tôn kính nhất!”

“Sửu gia, cảm ơn sự quan tâm chăm sóc của ông với tôi trước đây!”

Sau một hồi thì thầm, Trần Đức đứng lên, đến trước Ản Thập Nương Tiêu Mạn Y: “Những ngày tôi không ở đây, xông pha giang hồ phải cấn thận chút, biết chưa?”

Tiêu Mạn Y duyên dáng thướt tha, mặc lề phục màu đen, xinh đẹp phóng khoáng, không thua kém bất kỳ cô gái nào có mặt ờ đây.

‘Yên tâm đi”, Tiêu Mạn Y chủ động tiến lên trước, nhẹ nhàng kiềng chân, đôi môi đỏ mọng nước hôn nhẹ lên môi Trần Đức: “Anh cũng vậy, hãy nhớ, em vần đang đợi anh!”

Cảnh này khiến mọi người nhìn mà lóa mắt.

Không phải bọn họ ngưỡng mộ Trần Đức, mà là ngưỡng mộ Tiêu Mạn Y!

Ngưỡng mộ cô ta là người phụ nữ của Trần Bát Hoang!

Hôm nay trong đám đông có rất nhiều phụ nữ, trong đó không thiếu những mỹ nữ đủ đạt đến tám chín điếm!

Bọn họ hoặc là con gái cháu gái của nhân vật lớn, hoặc là do những nhân vật lớn bỏ ra một đống tiền mời đến, mục đích là hy vọng Trần Đức có thể đế ý đến một hai người, đế tạo quan hệ với anh. Rất nhiều người muốn làm người phụ nữ của Trần Bát Hoang!

Có thể nói, bất kỳ cô gái nào có mặt, chỉ cần Trần Bát Hoang muốn, bọn họ sẽ lập tức đi theo anh, cả đời, đi theo anh!

Nhưng từ lúc bắt đầu đến giờ, Trần Bát Hoang chưa từng nhìn họ đến một cái, kế cả bọn họ có đẹp

đến thế nào, tuyệt sẳc đến thế nào, trong mắt anh chỉ có một mình Tiêu Mạn Y…

“Chủ nhần, phải đi rồi!”

Liều Tồng Nguyên nhắc lần nữa, thực sự không còn nhiều thời gian nữa, nếu còn chậm trễ, thì sẽ không kịp thời gian báo danh sát hạch của Thông Thiên Các.

“Được, chúng ta đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK