Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ vô số lý do đó, La Văn Sơn mơ hồ cảm thấy Trần Đức không giống bình thường!

Thế nên, ông ta mới nói ra câu đó. Dù sao, bờ Thiểm Điện thật sự quá nguy hiểm, Long Vương vừa xuất hiện thì chăc chắn sẽ xảy ra tranh đoạt.

Đương nhiên, đây cũng không phải là điều quan trọng nhất, một cái Long Vương không thể thu hút được nhiều người đến như vậy.

Mà là vực Thiểm Điện đã xuất hiện một thiên cung!

Không sai!

Chính là thiên cung!

Thiên cung được ghi chép trong điển cố Đại Thiên Thế Giới, mặc dù nhìn từ xa là một mảng phế tích, nhưng bên trong nói không chừng có đường đỉ ra, càng có thể có cơ duyên.

Điều quan trọng nhất là có người tận mắt nhìn thấy Long Vương đó chạy vào thiên cung.

Chuyện này không nhiều người biết, trong mấy chục ngàn người trên đảo Khốn Long, người biết chắc cũng chí mấy ngàn.

Nhưng mấy ngàn người này không một ngoại lệ, đều là chí cường giả!

Theo như lời Vương Mâu nói, không cấn thận có thế đắc tội với người khác, từ đó bỏ mạng!

Hơn nữa, khả năng này vô cùng lớn, ờ Đại Thiên Thế Giới, cường giả giết kẻ yếu không cần lý do!

Lâm Tử Huyên có ơn với La Vân Sơn, ỏng ta không hy vọng Lâm Tử Huyên xảy ra chuyện.

Cho nên,

Dù chỉ là suy đoán Trần Đức không bình thường, ông ta vẫn mở miệng thỉnh cầu.

“Tiểu tử Trần, xin cậu nhất định đồng ý với tôi”.

La Văn Sơn mặt đầy mong đợi, khấn cầu nói.

“Ách… được, nếu nó nguy hiếm gì, trong phạm vi năng lực của mình, tôi sẽ ra tay”.

Trần Đức hơi do dự, nghĩ đến con người La Văn Sơn không tệ, dọc theo đường đi cũng quan tâm nhiều đến anh, cho nên anh đã đáp ứng.

“Vậy tôi thay tiếu thư cảm ơn cậu trước”.

La Văn Sơn thở phào, thật thà cười.

“Mẹ kiếp, thằng nhẫi kia coi mình là cái đếch gì

hả?”

“Đầu có vấn đề hả? Tim một tu sĩ Đại Năng hỗ trợ…”

Mấy người Vương Mâu dẩn tới liền xì xào bàn tán, thấp giọng giễu cợt, quả thật cảm thấy có phải hai người đầu óc có vấn đề hay không, lại còn là một tên dám cầu, một người dám đáp ứng.

“Dốt nát..:

Cuộc đối thoại của hai người truyền vào trong tai Vương Mâu, hắn ta cạn lớn, lắc đầu giễu cợt, biếu cảm đầy khinh thường không biết nói gì.

“Ha ha, Vương Mâu, cậu không cần phải mở mang kiến thức cho một tên đầy tớ ngoài họ”.

Lâm Đông Nhạc nói: “Đến vực Thiếm Điện rồi còn làm phiền cậu chú ý đến đội của tôi”.

“Chú Lâm yên tâm, Vương Mảu tôi sẽ cố hết sức làm!”

Vương Mâu vổ ngực, tự tin nói: “Chỉ cần có tôi ở đây, Tử Huyên và mọi người nhất định sẽ không có chuyện”.

“Ha ha, vậy tôi yên tâm rồi”.

Lảm Đỏng Nhạc vẻ mặt tươi cười: “Đúng rồi, Vương Mâu, trước kia tôi nghe nói cậu và Lăng Nhất Hải của Phiêu Dỉểu tông đã từng gặp mặt qua, là thật sao?”

Lăng Nhất Hải, Đoàn Phong Trần, Trần Võ Si, Lý Thiên Cương, Thích Thiện đều đứng trong hàng đệ nhất!

Thực lực rất mạnh!

Chính là thiếu tông chủ của Phiêu Diếu tông, thực lực mạnh mẽ khó có thế tưởng tượng nối!

“Không tệ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK