Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Xoẹt!”

Lại thêm một lớp đá rơi xuống, ánh sáng long lanh màu tím chợt bùng lên, nó như hơi nước màu tím bay ra ngoài, trong vầng mây tím đó là một thứ trông giống hạt dưa xuất hiện giữa tay Trần Đức.

Nó vừa xuất hiện thì cả Thiên Tự Các lập tức chìm trong mùi hương thơm ngát, mùi thơm đó vừa êm dịu, lại khiến lòng con người ta thoải mái hẳn ra.

Thậm chí.

Hồn Châu đứng gần Trần Đức nhất đã hấp thu một ít khí tím tràn ra từ trận pháp, sau đó lập tức cảm nhận được khí huyết của mình dồi dào hơn nhiều.

“Tuổi thọ, đó là tuổi thọ, tuổi thọ của tôi đã tăng lên thêm hai năm!”, ánh mắt Hồn Châu hiện lên vẻ kinh ngạc, có thế thấy rất rõ khí huyết đã được đổi mới, không còn cũ nát như trước nữa.

“Cái gì?”

“Chỉ hít một hơi đã tăng thêm hai năm tuổi thọ á?”

“Cái này này này…”

Hồn Châu không hề nói dối, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được những thay đổi trạng thái đó. Với mấy lão già sắp cưỡi hạc về trời như bọn họ mà nói, không chỉ là một năm, kéo dài tuổi thọ ra một ngày thôi đã là điều xa xỉ rồi.

Bởi vì liên quan đến cảnh giới, nên tuổi thọ của họ cũng có hạn, mà sự hữu hạn này không thể dùng các loại đan dược bình thường để kéo dài được.

Chỉ có đột phá.

Chỉ có những thần dược tuyệt thế mới có thể đột phá được gông xiềng sinh mệnh của bọn họ!

Trạng thái của Hồn Châu không thể làm giả được!

“Anh bạn, cậu có mang chai lọ gì không, mau bao bọc linh khí của nó lại, nếu không hiệu quả sẽ giảm đi!”, Hồn Châu lên tiếng nhắc nhở, đồng thời lấy ra một cái lọ đưa cho Trần Đức: “Cho cậu này, nhanh cái tay lên!”

“Cảm ơn!”

Trần Đức cũng không ra vẻ làm gì, trực tiếp nhận lấy, sau khi xác định không có vấn đề bèn bỏ cái hạt nhỏ xíu vào bình đá.

Đồng thời.

Trong lòng đầy vui mừng!

Tiểu Y quả nhiên không gạt anh, tuy là trước mắt vẫn chưa biết cái hạt đó là gì, nhưng không có gì đế nghi ngờ, nó chắc chắn là hàng ngon.

Không sai vào đâu được.

Bởi vì mấy ông lão đang đứng xem đều sáng rỡ cả hai mắt, nhìn chằm chằm bình đá chứa hạt với vẻ mong ngóng khát khao, nhìn nó được anh bỏ vào túi.

Cảm giác đó… Giống hệt như đứa nhỏ nhìn thấy kẹo, muốn hào hứng bao nhiêu là có hào hứng bấy nhiêu.

Xung quanh, mấy ông lão hối hận xanh cả ruột, vẻ mặt đó chẳng khác gì miếng thịt dâng lên tới miệng rồi lại đột ngột bay đi!

Ai mà ngờ được, tảng đá xoài được đặt trước mặt họ mỗi ngày, giá cả cũng không được tính là cao ở Thiên Tự Các, còn thường xuyên giảm giá lại cắt ra thiên tài địa bảo như thế?

Quanh cái hạt đó là những vầng mây tím, bản thản nó lại có màu đỏ như huyết ngọc, hít một hơi mây tím vào người thôi mà tuổi thọ đã tăng hai năm, đủ các loại dấu hiệu khiến mọi người nhận ra được lai lịch của nó.

“Tương truyền rằng trăm vạn năm trước, thế gian từng có một gốc cây, nó được ngưng kết bởi đại đạo, gốc cây đó mười vạn năm mới nở hoa, mười vạn năm mới kết quả, mười vạn năm tiếp theo quả mới chín, trông quả như hạt dưa vậy, người thường ăn vào có thể thay đối thể chất, gia tăng thực lực. Người bị thương ăn vào có thế khởi tử hồi sinh, trong cấp Thiên, người sắp cưỡi hạc về trời có thể tăng ba vạn năm tuổi. Gốc cây đó được gọi là cây thần Đại Đạo, quả của nó tên là quả Huyết Ngọc Tử Hải”.

Cấp Thiên là gì ấy hả?

Khai Thiên, Đạp Thiên, Đăng Thiên, Lăng Thiên!

Trong bốn cảnh giới đó, người ăn quả có thể tăng ba vạn năm tuổi thọ!

“Không sai, chắc chắn là quả Huyết Ngọc Tử Hải, từ trước đến nay nó chỉ tồn tại trong sách và truyền thuyết mà thôi, không ngờ hôm nay có thể tận mắt nhìn thấy!”

“Ba vạn năm tuổi thọ! Nếu có thể sống thêm ba vạn năm, tôi tin mình có thể đột phá cảnh giới, từ đó có thể sống lâu hơn rất nhiều!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK