Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiếm mang rét lạnh, xuyên qua hư không, như là duy nhất giữa trời đất.,.

Khi trường kiếm tấn công tới, có thể cảm nhận rõ ràng, bầu trời nóng ran, nhiệt độ hạ xuống kịch liệt, thậm chí trên cát đá bắt đầu chậm rãi kết ra một tầng sương lạnh, một luồng khí lạnh âm u tràn ngập trong lòng mỗi người.

Nhiệt độ trời đất này trong thời gian chưa đến 1/10 giây, đột ngột giảm xuống điểm đóng băng.

Kiếm kia,

Càng ngày càng gần.

Nhanh hơn so với tốc độ ánh sáng, quy luật quấn quanh, trong khoảnh khắc…

“Soạt soạt soạt!”

Như thái đậu cắt chỉ, trong nháy mắt phá vỡ tấm lưới lớn thành từng mảnh.

Tiếp đó,

Trường kiếm bay lượn, từ xa bay tới.

Trong hư không.

Một cái tay lộ ra, vững vàng nhận lấy.

“Ai!

Ánh mắt Trần Phong Hành lạnh lùng nhìn chắm chằm vào hư không, một Đại Chí Tôn bên cạnh ông ta quát mâng: “Ai ngăn cản nhà họ Trần làm việc!”

Cùng giây đó,

Trần Đức còn lại chút thần thức cuối cùng cũng đột nhiên mở hai mắt.

Quá quen thuộc!

Lời Đại Chí Tôn kia vừa dứt.

Trong hư không,

Một thân ảnh bước ra.

*Cập nhật chương mới nhất tại tamlinh247.com.vn

Vải thô áo gai, đầu tóc bù xù, râu ria xồm xoàm, bẽn hỏng đeo hồ lô, trong tay cầm một thanh kiếm dài bảy thước.

Quả nhiên là hắn ta!

Con ngươi Trần Đức co rút lại.

Độc Cô Huyền!

Từ khi tạm biệt ớ đảo Khốn Long, nghe Tu La Tử nói Độc Cô Huyền đến vùng Huyết Sát lịch luyện, anh thế nào cũng không ngờ có thế gặp lại Độc Cô Huyền trong tình huống này.

Hắn ta không trả lời Đại Chí Tôn kia.

Nếu như trả lời, hằn ta cũng sẽ không phải Độc Cô Huyền nữa.

Độc Cô Huyền vút lên trời cao, toàn thân cho người ta một loại ý lạnh, hắn ta bước đi cả ngàn mét, giống như một ngọn núi băng.

Một hai cái hít thở.

Hắn ta đã đi tới trung tâm chiến trường.

Khi hắn ta đến gần,

Khu vực này rơi xuống từng khối băng tuyết.

Hắn ta hoàn toàn không đế ý đến đám người Trần Phong Hành,

Ánh mắt,

Trực tiếp nhìn Trần Đức, dùng thần thức truyền âm: “Còn ngây ra đó làm gì? Bây giờ là lúc nên ngơ ngác sao? Cái tên Trần Ai kia đã sắp đến điểm giới hạn

Toàn thản Trần Đức chậm lại.

Chỉ là,

Không chờ anh nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK