Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Muốn trờ thành vương một nơi, nhất định phải có cống hiến vô cùng lớn mới được,

Như tổ thượng nhà họ ưng đã từng mở mang bờ cõi cho nhà họ Chu, lập được công lao hiển hách!

Như nhà họ Diêu, trong thời khâc mấu chốt, vào thời kỳ hoàng thành Vô Cương gặp khó khăn, tổ tiên của bọn họ cố gắng xoay chuyển tình thế, cứu hoàng đô trong lúc nước sôi lửa bỏng.

So sánh với những người này, Trần Bát Hoang dường nhưchắng làm cái gì.

Vậy mà anh trở thành Hoang Thiên Vương!

Tất cả mọi người cực kỳ bất ngờ, chẳng ai ngờ rằng lần này Long Đế đến nhà họ ưng lại mang chỉ ý như vậy.

Rất rõ ràng, chỉ ý này đã tồn tại trước khi ưng Chiếu chết.

Ngay cả Trần Đức cũng cực kỳ kinh ngạc, anh nhớ trước kia con trai của Chu Long là Chu Tử Hiên còn căm thù anh, muốn giết anh ấy chứ?

“Hoang Thiên Vương, mau tiếp chí!”, nhìn thấy Trần Đức không nhúc nhích, Phó Vĩnh Sinh tiến lên, nét mặt già nua tràn đầy hâm mộ: “Cậu sẽ là vương mới nhất của hoàng triều Vô Cương!”

“Cảm ơn Long Đế!”, nghĩ ngợi một chút, sau đó Trần Đức nhận lấy chỉ ý, suy cho cùng dù ở phương diện nào, có bối cánh hoàng triều Vô Cương, nếu sau này anh không có ớ đây, cũng không ai dám tùy tiện động vào Lưỡng Nghi Tông.

Đối với anh mà nói, danh hiệu Hoang Thiên Vương này trăm lợi mà không có hại!

“Hoang Thiên Vương, có thế cùng tỏi đến hoàng đô nói chuyện không? Tôi có chuyện quan trọng muốn thương lượng với cậu!”, Chu Long thấy Trần Đức tiếp chỉ, ông ta âm thầm thở phào, như vậy yêu nghiệt Trần Bát Hoang này xem như đã chân chính đứng trên cùng một chiếc thuyền với ông ta.

“Có thể!”

Trần Đức gật đầu, Chu Long mới vừa xuất hiện, anh biết rõ ông ta nhất định là có chuyện tìm mình.

Sau đó Trần Đức đến trước mặt đám người Trình Lâm Phong, bảo bọn họ về Lưỡng Nghi Tông về trước, chiêu binh mãi mãi để thuận lợi mang từng món đồ Lưỡng Nghi Tông bị cướp mất về!

Có Long Đế chí ý, những thứ này không khó

làm.

Sau đó anh nói với Ẩn An Sương và Hoa Linh Vy: “Hai cô cứ tiếp tục cố gắng tu luyện ở Tiêu Lôi Môn, đây là một ít đan dược, cô cầm lấy đi, chờ tôi xong việc thì sẽ quay về tìm các cô!”

“Ừ!”, mặt đẹp của Hoa Linh Vy hơi ửng đỏ.

“An Sương, sau này cô làm môn chủ của Tiêu Lôi Môn. Hoa Linh Vy làm phó môn chủ. Tôi nghĩ

mấy vị trưởng lão chắc sẽ không có ý kiến chứ?” nói xong, Trần Đức quét mắt nhìn về phía người của Tiêu Lôi Môn.

Lập tức,

Mấy người đó vô cùng sợ hãi, bị dọa đến mức suýt chút nữa quỳ xuống, đại trưởng lão dẫn đầu nói: “Hoang Thiên Vương, lão phu sẽ dốc hết toàn lực giúp đỡ hai người An Sương và Linh Vy, nắm giữ Tiêu Lôi Môn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK