Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Danh nhìn thấy Trần Đức, khóe miệng cong lên cười lạnh lùng, Tô Diệp lại không nói gì.

Theo như hai người Tô Danh Tỏ Diệp nói, vị trí hiện giờ của bọn họ vần đang ở bên ngoài đảo Khốn Long, không phải khu vực trung tâm.

Nhiệm vụ của họ là xảy dựng điểm truyền tống từ bên ngoài đến khu vực trung tâm, đế khi cỏ chủ mà bọn họ nói đến đảo Khốn Long thì trực tiếp đi vào khu vực trung tâm.

Hôm nay Trần Đức vẫn bố trí truyền tống trận.

Trên đường, Trần Đức nhiều lần nghe thấy hai người bàn bạc chuyện giết anh.

Đồng thời, cũng biết bọn họ không chỉ muốn ra tay với mình, mà còn muốn ra tay với cô chủ mà bọn họ nói, hình như vì để có được thứ gì đó.

Cụ thế là gì thì bọn họ không nói, Trần Đức cũng không có hứng thú.

Sắc trời tối dần, mây đen bao trùm, tập trung tại đảo Khốn Long.

Trải qua hai ngày lặn lội bôn ba, ba người đã tiến sâu vào năm ngàn mét đảo Khốn Long, đến nơi này gặp phải một số dị thú, khủng long, đáng sợ hơn bẽn ngoài rất nhiều, ngay cả hai người Tô Danh, Tô Diệp vần luôn cao ngạo cũng phải bơn bớt rất nhiều, bẳt đầu thu khí tức, tiến độ đi vào chậm hơn, cẩn thận hơn.

“ở đây đi, vào sâu thẻm nữa, chúng ta khỏng đi

nối .

Đến một chỗ dưới chân núi khá an toàn, Tô Danh dừng bước chân, thản nhiên nói: “Chọn nơi này làm điếm truyền tống cuối cùng đi”.

Lần này, Tô Danh không bảo Trần Đức bố trí phù văn nữa.

Hắn vừa dứt lời, cánh tay lướt qua hư không, sau đó lấy ra một cánh cửa từ trong hư không.

Đó là một cánh cửa kim loại, cao khoảng một mét bốn, rộng khoảng hai mét, khung cửa kim loại lóe lên hao quàng màu tối, trên khung cửa, một viên bảo thạch màu đỏ lấp lánh, huyền quang đan xen!

“Đây chính là cửa truyền tống cuối cùng sao, trong đó lại có khoa học kỹ thuật?”

Trần Đức hơi ngạc nhiên, từ khi tu võ đến nay, từ địa cầu, đến Côn Luân Hư, rồi đến thành Thông

Thiên, đến Vân Hương Giới, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy khoa học kỹ thuật hiện đại!

Cứ tưởng rằng khoa học kỹ thuật hiện đại không dùng được ờ nơi tôn sùng võ lực, đã hoàn toàn biến mất.

“Tuy cũng là khoa học kỹ thuật, nhưng sức mạnh vốn có của khoa học kỹ thuật này lại không phải là điện, mà là nguyên khí, lấy các phù văn trên đường làm điểm nhảy vọt, điểm truyền tống cuối cùng là cánh cửa này, tất cả phù văn đều liên kiết với cánh cửa này, nói một cách chính xác, là liên kết với báo thạch màu đỏ đó, nó tương đương với con chip trong điện thoại di động ở địa cầu, còn phù văn mà chúng ta đế lại trước đó, so sánh ra, thì là trạm tín hiệu? Tỏi nói đúng không, Linh Lung?”

Trần Đức thầm hỏi Linh Lung.

“Đúng là như vậy”.

Linh Lung nói: “Nó tên là Vô Tận Môn, thế giới Đại Thiên có rất nhiều, nhưng cũng phải phân cấp thấp và cấp cao, giống như điện thoại di động của địa cầu, cũng là điện thoại, bên trong có khác biệt rất lớn, cánh cửa trước mắt là loại khá cao cấp, nhưng cũng không tính là cao cấp nhất”.

Sau khi Tô Danh lấy ra Vô Tận Môn, mới nhìn sang Trần Đức, ra lệnh nói: “Anh đó, anh đào một

vài cái hố quanh đây, sau đó chôn cái này vào trong”.

Vừa dứt lời, trong tay Tô Danh có thêm một chiếc hộp kim loại hình vuông, Trần Đức có thề phát hiện rõ ràng, bên trong chiếc hộp có một loại dao động đáng sợ, muốn lấy mạng người.

“Đó là bom nguyên khí, anh nhận lấy nó thì sẽ bị nổ tung”.

Trong thức hải, Linh Lung nhắc nhở nói: “Xem ra, hắn muốn giết anh”.

“Ha ha…”

Trần Đức nở nụ cười hiền hòa, sâu trong đáy mẳt, sát ý dần tràn ngập, sau đó cất bước chân, từng bước đi về phía Tô Danh.

Gần rồi!

Khi còn cách Tô Danh nửa mét, Trần Đức dừng bước chân, đưa tay ra, nhận lấy bom nguyên khí trong tay Tô Danh, cùng với Trần Đức lại gần, trong ánh mắt Tô Danh càng lúc càng đầy vẻ hài hước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK