Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói chính xác là ma nguyên, lúc này cũng như đường vân trên cơ thế Trần Đức không ngừng không ngừng lan tràn.

“Không ổn!

n

Linh Lung kinh hãi.

Cảnh tượng này cỏ ta quá quen thuộc.

Ngày xưa,

Khi vằn còn ở vùng mai táng Thần Ma tại Vân Tiêu Giới, Trần Đức gặp phải một người tên là Huyết Đồ. Khi đó, Huyết Đồ quá mạnh, hôm nay cũng giống vậy, Trần Đức vốn không có bất kỳ khả năng phản kháng nào, khi đó, anh cũng nghịch chuyến Âm Dương Kinh, đề thăng sức chiến đấu đề đánh một trận.

Nhưng,

Hiệu quả mặt trái kia quá kinh khủng.

Dù đã hai năm trôi qua, Linh Lung vẫn còn nhớ rõ, Trần Đức năm đó thần thức hoàn toàn bị chôn vùi, chiếm đoạt, mất đi nhân tính, luân lạc trờ thành một cỗ máy giết người!

Nếu không phải là ớ trong vùng mai táng Thần Ma, Linh Lung lấy được Thái Dương Châu, chỉ sợ không thế nào thức tỉnh Trần Đức.

Chỉ là,

Sau khi sử dụng Thái Dương Châu một lần, năng lượng của hạt châu kia đã biến mất gần như khồng còn, vốn không thể dùng lại lần thứ hai!

Huống chi,

Trần Đức bây giờ mạnh hơn ngày trước rất rất nhiều, một khỉ mất đi nhân tính, trở thành hình người dã thú thì rất khó có khả năng phục hồi!

‘Trần Bát Hoang, đừng!”, Linh Lung lớn tiếng ngăn cản.

Nhưng,

Không kịp rồi.

Âm Dương Kinh đã nghịch chuyển!

Mặc dù,

Trần Đức còn có thần thức sau cùng cũng khó khống chế.

Tự Tại Thần Ma Công là chìa khóa mờ ra năng lượng ma nguyên, nhưng phải mờ ra từng tầng từng tầng, dưới trình độ khác nhau thì có thế chịu lực ma nguyên khác nhau, lần này Trần Đức lại một lần nữa nghịch chuyến Âm Dương Kinh, giống như lại không cần đến chìa khóa, trực tiếp mở miệng lũ, một khi lũ trào ra, hoàn toàn không phải thứ anh có thế khổng chế.

Có thể cảm nhận rõ ràng được,

Một luồng khí tức bạo loạn, tiêu hủy, âm u đang tràn ngập trong cơ thế Trần Đức.

“Hử?!”, chân mày Trần Phong Hành đông cứng lại, cảm nhận luồng khí tức bạo động kia, mơ hồ thấy có chút bất an.

Cùng lúc này,

ông ta còn chưa lấy lại tinh thần.

Hai cánh tay Trần Đức đã túm lấy bàn tay Trần Phong Hành đang bóp cố anh, giữa lúc kỉnh ngạc, ngón tay Trần Phong Hành đã bị đẩy ra,

Tiếp đó,

Trần Đức đã thoát được ra ngoài.

“Lão Yêu Hoàng, Lỉnh Lung, về sau… người của tôi giao… giao cho hai người… chăm sóc”, thần thức của Trần Đức đã bắt đầu mơ hồ, khí tức trong cơ thể đang điên cuồng tăng lên, thân hình cũng giương cao, tăng trưởng từng tầng.

“Nhóc Trần, cậu điên rồi à?”, lão Yẻu Hoàng cũng cảm nhận được thay đối trong đó, ông ta có chút ngơ ngác, chưa từng nhìn thấy qua phương thức đề thăng muốn đòi mạng như thế này.

“Là điên đó, bị ép đến điên rồi!”

Khóe miệng Trần Đức lóe lên nụ cười tàn khốc, lúc nói chuyện, Linh Lung và lão Yêu Hoàng phát hiện Tiểu Thiên Địa nơi mình ở đang dung hợp, sau đó, lại… lại đang thoát khỏi Trần Đức.

Không tới mười cái hít thở,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK