Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Nhan Lạc còn chưa nói hết, đột nhiên, không hề báo trước, Trần Đức khép năm ngón tay lại!

“Phụt!”

Tiếng máu tươi bắn tung tóe xen lẫn tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, có thể thấy rõ ràng, Chu Nhan Lạc hóa thành miếng bánh máu tại chỗ, méo mó đến không còn hình người!

“Con người tao ghét nhất là bị người khác uy hiếp”.

Trần Đức búng nhẹ một cái, sương máu bắn ra, cơ thể tàn tạ còn sót lại của chu Nhan Lạc cũng nổ tung như pháo hoa, không còn lại gì!

Lúc này, thánh nữ Tử Vi phát hiện rõ ràng, Chu Nhan Lạc đã chết!

Chết không thể chết thêm!

Thần hồn hoàn toàn không còn khí tức!

Vẻ mặt của thánh nữ Tử Vi trờ nên băng lạnh, như sương mùa đông, nhìn chằm chằm Trần Đức, một luồng sát khí khó mà che đậy trào ra, cả người dường như run lên điên cuồng, hoàn toàn mất đi lý trí, phát ra tiếng gầm tức giận: “Trần Bát Hoang, anh… muốn chết hả!”

Cùng lúc đó, bộ giáp màu vàng bao phủ cô ta, nguyên khí đáng sợ như gìó bão điên cuồng phát ra

xung quanh.

Bộ giáp màu vàng kim giống như sâu trùng trên xương, phát ra từng trận sóng âm kim loại!

“Keng!”

“Keng!”

“Keng!”

Chưa đến ba hơi thở, đã bao phủ cả người thánh nữ Tử Vi, khoảnh khắc bộ giáp hoàn toàn bao phủ lấy cô ta, nguyên khí trong cơ thế cô ta cũng tăng lên, cô ta vốn là đại tôn thất trọng, lúc này lại tăng thẳng đến chiến lực đại chí tôn!

Hơn nữa đã vượt qua đại chí tôn bình thường!

Tăng lên như vậy, cho dù là Trần Đức cũng rất chấn hãi.

Đây chính là thánh địa Tử Vi sao? Quả nhiên rất mạnh!

Trong ba thế lực viễn cổ, thì thánh địa Tử Vi là mạnh nhất, tất cả những thứ liên quan đến máy móc của thế giới đại thiên, hâu như đều do thánh địa Tử Vi lũng đoạn, e rằng địa vị của bọn họ cộng thêm thế gia viễn cổ, cũng có thể xếp hàng đầu.

Đôi mắt Trần Đức lóe lên vẻ kinh ngạc, nếu có thể có được tám mươi một trăm bộ giáp đó, xây dựng một chiến đội cơ giáp, thì tuyệt biết mấy?

“Trần Bát Hoang, anh có biết tôi chỉ có một cậu em trai này không!”, giọng của thánh địa Tử Vi xuyên qua bộ giáp, băng lạnh, vô tình, sát ý đáng sợ lan rộng dập dờn xung quanh.

Tuy ở đây, cô ta không thể tiến lên, cũng không thể lùi lại.

Nhưng không cản trở cô ta giết người!

Cường giả cấp tôn, cách ngàn dặm cũng có thể chiến đấu, huống hồ, Trần Đức cách bọn họ không quá trăm mét!

Quan trọng nhất là, trong không gian ở đây, không chỉ có mình cô ta không thể động đậy, Trần Bát Hoang cũng không thế nhúc nhích.

Nói cách khác, với cô ta, Trần Bát Hoang chính là tấm bia đỡ, muốn giết, rất dễ dàng.

“Vù!’

Trong cơ thể thánh nữ Tử Vi, nguyên khí thuận theo bộ giáp, không ngừng hội tụ trong lòng bàn tay cô ta, bộ giáp chỗ cánh tay

thánh nữTử Vi cũng đang không ngừng biến hóa, hóa thành đầu rồng, trong đầu rồng, nguyên khí đáng sợ dao động lóe lên phát sáng, đang dồn lực liên tục, cùng với mỗi lần cô ta dồn lực, xung quanh cánh tay bị dao động đáng sợ dấy lên từng tầng gọn sóng.

“Muốn bắn đạl bác ư?”

Trần Đức nhướn mày, đứng Im, tiếp tục xem cô ta biểu diễn.

“Làm sao, sợ đến ngu ngốc rồi phải không? Giết em trai tôi, anh nên nghĩ đến hậu quả này!”, thánh nữ Tử Vi cất giọng khàn khàn, có thể thấy rõ cơn lửa giận.

“Đạn long phệ nguyên khí!”

Một tiếng quát lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK