Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ưng Hoa Thủy đã khó chịu, Ưng Thanh Khoa lại càng khó chịu hơn.

Thế nên, hân ta trực tiếp nói rõ, cho thấy mình nhằm vào Lưỡng Nghi Tông!

Dù cho đối mặt với mấy ngàn người trong Lưỡng Nghi Tông, hắn ta cũng không kiêng dè hay sợ hãi!

Có được thực lực tuyệt đối thì hân ta chính là pháp tắc, là quy định!

“Mày tên là Trần Bát Hoang đúng không?”, Ưng Thanh Khoa liếc Trần Đức, hờ hững nói: “Còn không xuống dưới tiếp chỉ?”

Trần Đức ngồi trên ghế tông chủ nhìn hai người Ưng Thanh Khoa và Ưng Hoa Thủy vẫn không nhúc nhích.

“Nhóc con, cậu Ưng gọi mày đó, mày còn không lăn xuống à? Là không nghe được hay muốn chết?”, Ưng Hoa Thúy âm trầm nói, kiêu ngạo nhìn Trần Đức.

“Cho mày 3 giây, nếu không lăn xuống thì chết!”

“Ồ”.

Trần Đức như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, chậm rãi đứng dậy, bước từng bước một xuống bậc thang.

Sau khi bước xuống bậc thứ 9.

ĐỒ Trường Sinh, Từ Thái Khôn, Lý Thanh Nguyệt và các chấp sự thấy anh đứng dậy thì lòng thầm cứng lại, vô cùng đau đớn!

Theo họ, Trần Đức thật sự định quỳ xuống.

Dù sao, trước mầt ngoài việc quỳ xuống tiếp chỉ đã không còn con đường thứ hai để chọn!

ưng Thanh Khoa cũng nở một nụ cười đầy kiêu căng và ngạo mạn.

Vậy mới đúng chứ, con kiến như vậy thấy hắn ta thì có tư cách gì kiêu ngạo? Có tư cách gì ngồi trẽn cao?

Chẳng mấy chốc, Trần Đức đã đến gần Ưng Thanh Khoa, gần đến nồi châc chỉ cách nhau chưa đến nửa mét.

“Y Lão, ông đứng lên trước đi”, Trần Đức xoay

người, tự mình đõ Y Thái Cực lên.

“Bát Hoang, xin… xin lỗi…”, ánh mât Y Thái Cực đầy buồn bẵ, ông ta không ngờ Trần Đức mới đảm nhiệm chức tông chủ ngày đầu tiên đã bị nhà họ ưng gây khó dê.

Sớm biết thế đã chờ cho qua chuyện này lại giao chức tông chủ cho Trần Đức sau rồi.

Ông ta thở dài một hơi, tràn ngập tự trách xin lỗi.

“Y Lão, không sao”.

Trần Đức khẽ cười, lại bước lên mấy bước đứng đối diện với ưng Thanh Khoa rồi vươn tay, mở lòng bàn tay ra.

Sau đó, nhàn nhạt nói: “3 giây, tao cho mày 3 giây, đặt nó vào tay tao, không thì chết!”

Anh vừa nói xong câu đó, trong ngoài đại điện vốn im re lại càng trở nên im thin thít!

Mọi người như nghe được điều gì khó tin và vô cùng hồn láo, hoảng sợ nhìn chằm châm Trần Đức.

Đây… đây… đây… đây là chán sống rồi à?

Mọi người tê cả da đầu, sau lung toát mồ hôi lạnh.

Kiêu ngạo!

Quá kiêu ngạo!

Cái họ phải đối mặt chính là hai cao thủ cảnh giới Thông Thần cúa nhà họ ưng đó!

Thế mà Trần Bát Hoang lại… lại dám nói chuyện với họ như vậy?

Dù là ai cũng không ngờ Trần Đức sẽ điên cuồng và kiêu ngạo như thế!

Ngay cả đệ tử trong tông hay các chấp sự cũng thấy anh quá ngông cuồng!

Trong ngoài đại điện im lặng khoảng 3 giây

thì…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK