Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước kia, Tiểu Càn Khôn mà Trần Đức nhìn thấy hẳn là truyền thừa của một ma bình thường, so với Tiếu Càn Khôn của Ma Hoàng thì thật sự rất nhỏ bé. Nội dung bẽn trong cũng khác nhau một trời một vực, không thế so sánh được.

‘Trên thực tế, cửu Trọng Cực Ảnh chỉ là một võ kỹ đạo nhái, để tiện cho số ít ma bình thường tu luyện, ma phụ đã sáng tạo ra nó dựa trên võ kỹ gốc, Cửu Trọng Cực Ảnh vốn tên là Tự Tại Thần Ma Công!”

Trần Đức nói.

“Tự Tại Thần Ma Công?”

Linh Lung nói: “Nói thếtức là anh đã có được nó rồi hả?”

“ửm!”

Trần Đức gật đầu: “Tự Tại Thần Ma Công, trên đời này chỉ có mổi mình Ma Hoàng biết. Thần Đế mà Ma Hoàng nhắc tới cũng muốn có Tự Tại Thần Ma Công nên mới đâm sau lưng ông ấy, tiếc là… Tên đó vẫn không có được, lại giúp tỏi lời to”.

So sánh Cửu Trọng Cực Ảnh với Tự Tại Thần Ma Công, có thế nói nó chỉ là một đứa em nhỏ!

Tự Tại Thần Ma Công là gì?

Trên cơ bản, nó giống với cửu Trọng Cực Ánh, giúp gia tăng thực lực.

Chẳng qua.

Nó không chí tăng lên gấp vài lần!

Mà là tăng hắn một cảnh giới!

Một cảnh giới đấy!

Trên thực tế, Trần Đức đã từng sử dụng Tự Tại Thần Ma Công rồi, cái lúc anh đánh với Huyết Đồ, chìm vào điên cuồng, Âm Dương Kinh nghịch chuyến, nhập ma ấy.

Đó chính là trạng thái Tự Tại Thần Ma Công, chẳng qua khi đó Trần Đức vẫn chưa tu luyện võ kỹ này nên mới nhập ma.

Nói đơn giản hơn, Tự Tại Thần Ma Công giống như một chiếc chìa khóa mở cửa, không có chìa khóa thì cũng mở được, nhưng phải đập rất mạnh, tạo thành tốn thương không thế cứu chữa được.

Có nó, anh có thể thoải mái mở cửa, thoải mái đi ra đi vào.

“Đúng là số trời mà, có người cầu mãi không có, người thì thoái mái cầm trong tay”.________

Linh Lung lại than thở, cũng như đỉnh Long Văn trước kia, cô ta suýt chút nữa mất mạng vẫn không thế có được nguyên khí hổn độn bên trong.

Kết quả, Trần Đức lại có được, hơn nữa còn lấy nó hết sức nhẹ nhàng.

Buộc lòng phải thừa nhận, số mệnh Trần Bát Hoang rất tốt, tốt đến mức con người ta phải hâm mộ.

Thoáng bình tĩnh lại, Linh Lung hỏi: “Nói thế tức là anh đã biết chấm đen kia là gì rồi hả?”

“ừm”, Trần Đức nói”, đó là một điểm thiếu hụt. Là chút thiếu hụt của thể chất Thần Ma, tương đương với một loại bệnh, dù là người có thế chất Thần Ma hoàn chỉnh cũng có một phần vạn xác suất mẩc phải căn bệnh này, lẽ ra nó không nên xuất hiện trên người tôi”.

“Nhưng, có lẽ cơ thể tôi có hơi yếu ớt, cùng với huyết mạch ma mỏng manh cộng với Âm Dương Kinh, cách tu luyện của tôl cũng khác với người thường nên nó mới xuất hiện”.

Thần Ma đặt tên cho loại thiếu hụt này là Ma Nguyên, có hai cách xử lý Ma Nguyên, một là phong ấn nó hoàn toàn, hai là tu luyện Tự Tại Thần Ma Công!

Cách thứ nhất, chỉ có thể chữa trị trong khoảng thời gian ngắn, cách sau thì lại biến sự thiếu hụt thành hiện tượng lảu dài, biến sự tha hóa thành kỳ tích!

Tất nhiên, Tự Tại Thần Ma Công cũng có hạn

chế.

Lúc mới tu luyện, mỗi lần chỉ có thể duy trì được mười phút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK