Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bát Hoang, cậu yên tâm, vị trí này sẽ không ràng buộc sự tự do của cậu, chuyện trong tông môn cũng có các trưởng lão giải quyết”.

“Chỉ là, vị trí này cậu nhất định phải ngồi, nếu cậu không ngồi thì Lưỡng Nghi Tông sẽ chẳng có ai có thế đám đương nối vào lúc này!”

Y Thái Cực nói một cách hết sức nghiêm túc.

Trần Đức đã chứng minh được chính mình!

Chỉ có anh mới đảm nhiệm được chức vụ tông chủ Lưỡng Nghi Tông!

Cũng chỉ có anh mới có thể dần dắt Lưỡng Nghi Tông đi về phía phục hưng và phồn vinh!

“Nhưng mà…”

Trần Đức còn định nói gì đó, bỗng nhiên…

Bịch!

Y Thái Cực lập tức quỳ xuống đất: “Bát Hoang,

lúc này, không phái cậu thì không được!”

Ông ta vừa quỳ, thoáng chốc, ba vị trường lão, mười mấy chấp sự cũng đứng dậy, quỳ xuống đất!

Bên ngoài đại điện, chấp pháp giả, Vương Chính Thanh, Tiêu Chính Thái… mối một đệ tử đều lần lượt quỳ xuống!

Bọn họ không nói gì, chỉ im lặng quỳ xuống!

Hiện trường lập tức trở nên nghiêm nghị, tĩnh lặng!

Bọn họ dùng hành động chứng minh sự sùng bái và kính trọng của mình với Trần Đức, cũng cho thấy quyết tâm làm anh ngồi lên vị trí tông chú!

“Anh đồng ý đi, trông dáng vẻ này nếu anh không đồng ý thì e rằng họ sẽ chắng đứng dậy đâu”, giọng nói của Linh Lung chợt truyền đến: “Huống chi, thân phận ấy cũng sẽ mang đến rất nhiều thuận lợi cho anh trong tương lai. Có một số việc, chỉ có thế là tông chủ mới tham gia được”.

Trần Đức trầm ngâm một lát.

Sau đó, đi đến trước mặt Y Thái Cực: “Y lão, ỏng đứng dây đi, vị trí tông chủ kia, tôi đồng ý với ông là được!”

‘Được, được, được”.

Y Thái Cực lại bật khóc thêm lần nữa, ông ta thật sự lo Trần Đức sẽ quyết tâm từ chối. Giờ phút này, ông ta kích động đến nổi run người, nhìn về phía cái vị trí dành riêng cho tông chủ ở trên cao đối diện với cửa ra vào nói:

“Tông chủ, ngài ngồi lên đi rồi tôi đứng dậy”.

Ông lão này…

Trần Đức có chút cạn lời.

Đây quá thật là ép người một cách trắng trợn mà!

“Được, tôi sẽ ngồi lên”.

Trần Đức đi về phía trước, bước lên bậc thang. Tống cộng 9 bậc.

9 giây sau, anh bèn đứng đối diện với vị trí tông chú. Sau đó, Trần Đức hít sâu một hơi, dứt khoát xoay người, ngồi xuống!

“Ra mắt tông chủ!”

Ai ngờ, Y Thái Cực không những không đứng dậy, trái lại còn quỳ rạp xuống, kính cấn cúi chào

Trần Đức!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK