Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đệ Ngũ Vệ Đông suy nghĩ,

Ngày đó, ông ta ép buộc Trần Bát Hoang, rốt cuộc là sự lựa chọn sai lầm hay chính xác?

Nhưng,

Những suy nghĩ này cũng rất ngắn ngủi.

Không có gì khác.

Dù Trần Đức có mạnh hơn nữa, yêu nghiệt hơn nữa thì nhưthế nào?

Dù như thế nào, anh ngàn vạn lần không nẽn đắc tội với Trình Lực!

Từ giây phút đắc tội với Trình Lực kia, anh đã là người chết không thể chết hơn được nữa!

Sắc mặt hai người Tạ Yến và Long Hải Thăng cùng khó coi, lúc này lục phủ ngũ tạng của hai người run rẩy dữ dội, kinh mạch rối loạn, khó mà vận chuyến công pháp và võ kỹ.

“Sao hả, chút thực lực của ba người mà muốn tôi tự sát sao?”

Trần Đức đến trước mặt ba người, giọng nói rất

lạnh nhạt thờ ơ.

“Ha ha, Trân Bát Hoang, cậu cho rằng cậu thi triển ra một loại thực lực kinh khủng, lão phu sẽ hối hận vì không giữ lại cậu?”

Ánh mắt Đệ Ngũ Vệ Đông hung ác, sát ý không giảm, ông ta nhìn chằm chằm Trần Đức: “Một quyền của cậu Trình đủ để đánh chết ba người chúng tôi, mà cậu, ha…”

“Lão già ông nghĩ nhiều rồi”.

Trần Đức bất đắc dĩ lắc đầu, anh cần Đệ Ngũ Vệ Đông hối hận sao? Không hề, Trần Bát Hoang anh không cần người khác cho phép, chí ít không cần Đệ Ngũ Vệ Đông cho phép.

Còn về một quyền kia,

Anh dùng toàn lực sao?

Hiển nhiên không có!

Cửu Trọng Cực Ảnh, võ kỹ, ly hỏa, kiếm Long Ngâm, đỉnh Long Văn anh cũng không dùng đến, một quyền vừa rồi chỉ có thể nói là một quyền toàn lực có trạng thái cực kỳ cực kỳ bình thường.

Nhưng,

Anh không có hứng thú giải thích, cũng không muốn giải thích.

“Giữ lại mạng của ba người, tìm Trình Lực, nói với hắn, muốn giết tôi thì đích thân tới, đừng tìm mấy con kiến cặn bã qua gây chướng mắt”.

Lời Trần Đức vừa dứt, anh đã bước ra xa.

“Tên tạp chủng này!”

Tạ Yến cắn răng nghiến lợi, con kiến cặn bã trong miệng Trần Bát Hoang rất rõ ràng là nói với bọn họ, than là người đứng đầu nhà họ Tạ, từ lúc nào bà ta lại chịu nhục nhã nhưvậy?

Bà ta vừa dứt lời, Trần Đức không có dấu hiệu quay đầu, cong ngón tay, ngắm chuẩn vào mi tâm bà ta.

Một đường kim quang như mũi tẽn nhọn đâm xuyên qua mi tâm Tạ Yến, máu bắn tung văng khắp nơi, thần hồn cháy rực như đèn trời, bà ta phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, sau mười mấy phút đã chết thảm tại chỗ.

Hai người Đệ Ngũ Vệ Đông và Long Hải Thăng vốn muốn nói gì đó, nhưng lúc này nhìn thấy kết cục của Tạ Yến, da đầu bọn họ tê dại, lập tức không dám nói nửa câu, sợ hãi muốn tiễn Trần Đức rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK