Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Với anh, có vào học viện hay trở thành đệ tử của ai hay không cũng chẳng quan trọng. Nhưng, với đám Kỳ Hàn, Lữ Đông Dã, Hà Đồn, Đàm Thu thì lại khác. Điều này quyết định tương lai và tiền đồ của họ sau này!

Quan Lan giật mình, máu huyết dâng lên, suýt nữa thì hộc máu!

Giết đệ tử của tôi, giờ còn bảo tôi nhận người khác làm đệ tử?

Quan Lan dằn sự buồn bực trong lòng xuống,

cuối cùng vẫn gật đầu.

Nếu đã nhượng bộ thì nhường nhịn thêm chút nữa có làm sao?

Huống chi, với tư chất biến thái của Trần Bát Hoang, tạo một mối quan hệ tốt cũng không phải là chuyện xấu:

“Được, sau này họ chính là đệ tử chính thức của Quan Lan tôi!”

Trần Đức không chí biết tìm kiếm lợi ích cho anh em và phụ nữ của mình, mà anh còn sẽ đền đáp lại người có ơn giúp mình!

Lần này, khõng đợi Quan Lan lẽn tiếng, Công Tôn Hằng đã nói: “Trần Nguyên Bình, Lục Phong, từ hõm nay trở đi, một người là viện trưởng ngoại viện, còn một người là phó viện trưởng. Cựu viện trưởng Tử Vân Tử bị giáng chức xuống phó viện trưởng, Cung Bất Phàm bị hủy bỏ tư cách phó viện trưởng”.

Trần Nguyên Bình và Lục Phong đột nhiên được gọi tên, cả hai đều giật mình, vô cùng cảm kích.

Bọn họ lập tức hành lề: “Tuân lệnh!”

“Tuân lệnh!”

Hai người đều vô cùng kích động và phấn khích, đối với bọn họ mà nói đây không chỉ là thăng quan tiến chức, mà còn là nâng cao thân phận và tài nguyên!

Viện trưởng và phó viện trưởng được hướng tài nguyên trong học viện có khoảng cách khá là lớn!

“Trần Bát Hoang, cậu còn yẽu cầu gì nữa không?”, Quan Lan thở dài, hoàn toàn chấp nhận số phận của mình, dẹp bỏ thành kiến với Trần Bát Hoang, chân thành hỏi.

ông ta là một người thông minh, trong khoảng thời gian ngắn đã có thế nghĩ thông, thay vì cứ cố chấp với tên yêu nghiệt như Trân Bát Hoang, tốt hơn là nẻn nhượng bộ hoàn toàn và tạo dựng một mối quan hệ tốt!

Những người anh em, bạn bè, phụ nữ của Trần Bát Hoang trở thành đệ tử của Quan Lan, tương lai Trần Bát Hoang nợ ông ta một ân tình.

“Hết rồi”.

Trần Đức không phải là người tham lam vô độ, học viện Vô Song có thế đáp ứng quá nhiều yêu cầu của anh như vậy đã xem là đặc cách rồi!

Xét cho cùng, với thực lực của Lữ Đông Dã, Hà Đồn, Đàm Thu, Trương Tử Đằng, Giang Hồ Hái và Âu Dã Thanh Vũ, nếu trái qua sát hạch theo quy trình thông thường, nhiều nhất bọn họ chỉ có thể làm đệ tử tạp vụ ở ngoại viện, ngay cả Kỳ Hàn là người có thực lực mạnh hơn một chút cũng chỉ có thế ở ngoại viện.

Chứ đừng nói đến chuyện vào nội viện, làm đệ tử của thái thượng trưởng lão!

“Hai vòng sát hạch còn lại, không cần tiếp tục nữa”, Công Tôn Hằng nhẹ giọng nói, Trần Đức đã chứng minh thực lực của mình bằng hành động, cuộc sát hạch tiếp theo đối với anh mà nói dễ như trở bàn tay. Loại hình thức này, không cần cũng được.

“Bây glờtôi sẽ đưa bọn họ đi làm thủ tục nhập học và sắp xếp chỏ ở”, Công Tôn Hằng rất muốn kết thúc chuyện này càng sớm càng tốt, lập tức chuấn bị tinh thần cho mọi người.

Chỉ có điều…

“Đợi đã”, đột nhiên, Ưng Thanh Vũ ngăn Công Tôn Hằng lại: “ống lão, tôi muốn đi gặp môn chủ của Vô Song môn”.

“Hả?”

Công Tôn Hằng nhìn Ưng Thanh Vũ, vốn muốn nối giận, nhưng chợt nhớ ra cô ta đến đây cùng với Trần Đức nên lập tức kiên nhẫn nói: “Môn chủ trăm công ngàn việc, rất bận, không phải người thường có thể gặp đâu”.

“Hừ, có thể gặp hay không thì không cần ông phải lo, ông chỉ cần nói với lão, Ưng Thanh Vũ đến

học viện Vô Song rồi, những việc còn lại lão biết nên làm thế nào”, ưng Thanh Vũ ngang ngược nói.

“Nếu ông dám không thông báo, ta sẽ bảo tên khốn này đánh ông một trận!”

Công Tôn Hằng: U..È.‘

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK