Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoa Linh Vy không ngờ Hoa Huyền Khiết lại tự mình đến thành Thông Thiên này!

CÓ điều, sau khi thấy vẻ mặt đắc ý của tên nô bộc chấp kiếm đứng sau Hoa Huyền Khuyết thì lập tức hiếu đã xảy ra chuyện gì.

“Con còn có mặt mũi gọi mẹ là mẹ nữa hả?”

Hoa Huyền Khuyết lạnh lùng, trầm giọng nói: “Con vì một tên rác rưởi ở Trái Đất đuổi người mẹ cử tới chăm sóc con về?”

“Mẹ, con…”

“Con Im đi, nhà họ Hoa không có đứa con như con!”, Hoa Huyền Khuyết quát.

“Bình thường mẹ dạy con thế nào, con quên rồi à? Mẹ luôn dặn con gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, con hay

rồi, mới mấy ngày không ở bẽn đã tự mình hư, hạ mình bảo vệ một người ở Côn Luân trên Trái Đất?”

“Có phải con không coi lời mẹ ra gì, như gió thoảng bên tai đúng không?”

“Mẹ…”

Hoa Linh Vy định giải thích, nói ra lý do, nhưng Hoa Huyền Khuyết hoàn toàn khòng cho cô ta cơ hội nói chuyện.

Bà ta vươn tay kết ấn, nhấn vài cái lên linh hải của Hoa Linh Vy.

Thoáng chốc, Hoa Linh Vy đã cảm thấy linh hải, kim đan của mình đều bị đóng lại, không thế sử dụng một chút linh khí nào!

Hoa Linh Vy cúi đầu, hết sức uất

ức.

Tuy cô ta rất mạnh, thậm chí có khả năng còn mạnh hơn mẹ nuôi, nhưng… bà ta lại nắm giữ một cách phong ấn đặc biệt chí có tác dụng với một mình cô ta!

Chỉ cần Hoa Huyền Khuyết muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thế khiến Hoa Linh Vy biến thành một người bình thường!

“Con không cần phải nói gì hết, dù là lý do gì thì qua lạỉ với người của Côn Luân chính là tự rước lấy nhục. Thắng ôn con kia đến gần con là một sự sỉ nhục với con cũng như nhà họ Hoa chúng ta!”

Mặc dù Hoa Huyền Khuyết là phụ nữ, nhưng cách làm việc lại bá đạo và kiêu ngạo hơn cả đàn ông.

Bà ta liếc đám Đoạn Bằng, Tất Vân Đào, Mạc Ly Tiêu hỏi: “Các người là tới giết tên Trần Bát Hoang kia à?”

“Vâng, đúng thế!”

Mạc Ly Tiêu tường rằng cơ hội giết Trần Bát Hoang lần này sẽ phá sản, nhưng ai ngờ giữa đường lại có mẹ của Hoa Linh Vy nhảy ra.

Đã thật!

Ha ha, đúng là đã cái nư thật chứ!

Đế xem cô còn ngông, còn bảo vệ Trần Bát Hoang kiểu gì!

Giờ, cô lấy cái gì đế bảo vệ đây?

“Được!”, Hoa Huyền Khuyết nhìn thoáng qua Mạc Ly Tiêu rồi dời ánh mẳt lên người Tất Vân Đào và Đoạn Bằng.

“Tôi biết hai người các cậu, một người xếp thứ 18, một người thứ 13 gọi là Tất Vân Đào và Đoạn Bằng đúng không?”

“Vâng!

II

Hai người kính cẩn gật đầu, Hoa Huyền Khuyết rất mạnh, ít nhất là mạnh hơn họ rất rất nhiều, vả lại, đối phương còn vô cùng bá đạo, họ không dám làm trái.

“Tôi ra lệnh cho hai cậu giết chết Trân Bát Hoang, chặt cậu ta ra làm ngàn khúc cho tôi!”, Hoa Huyền Khuyết nghiêm nghị nói.

“Vâng, tiền bối yên tâm, tôi chắc chắn sẽ giết chết cậu ta!”, Tất Vân Đào rất tự tin với việc sẽ giết được một con kiến trên Trái Đất nên mở miệng hứa đầu tiên.

Đoạn Bằng vốn không định ra tay, nhưng giờ cũng đành phải ra tay.

Cũng tốt, vậy cũng có thế khiến Hoa Linh Vy thấy được sự mạnh mẽ của hắn ta, đế cô ta biết mình có tư cách và xứng gọi là “Linh Vy” hay không.

Bấy giờ, Đoạn Bằng cũng nói: “Mong tiền bối yên tâm, Đoạn Bằng nhất định sẽ cho người một kết quả hài lòng”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK