Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới đài, từng tiếng bàn bạc thay nhau vang lên, hết làn sóng này đến làn sóng khác.

Ba người Đoạn Nguyên, Diệp Vô Song, Lưu Tuấn Hiền hoàn toàn bị biến thành trò cười, thằng hề, tên ngu xuẩn!

Trước một ngọn núi gãy trên sân đấu võ, một trăm mười ba người phân thành hơn ba mươi nhóm nhỏ, mỗi người là một mặt trận, cảnh giác lẫn nhau.

Ánh mắt tất cả mọi người mang theo hàm ý sắc bén, nhìn chằm chằm vào ba người Đoạn Nguyên.

“Lăng Không, anh cứ canh giữ ba người này là có ý gì? Muốn chiếm dụng số người? Bọn chúng liên quan gì đến anh?”, cùng lúc đó, một người đứng ra.

Hằn ta đến từ Nguyên Dương Cốc, lần trước năm lần bảy lượt ra tay với ba người Đoạn Nguyên, nhưng đều bị Lăng Không cản lại,

“Chắc anh biết rõ, ba con kiến này không xứng đáng ở đây”.

“Không có ý gì”, Lảng Không thản nhiên nói: “Ba người bọn chúng phải chết ở trong tay tôi, phiền chư vị chờ chút, bây giờ tôi sẽ làm thịt ba người bọn chúng!”

Lời này cúa Lăng Không khiến cho đám người không giải thích nổi,

Nếu muốn giết, tại sao đế đến giờ mới giết?

Bọn họ không hiểu,

Cũng không muốn hiếu,

Chĩ cần có thể đào thải mấy người đó, chết lúc nào, chết ra sao, bọn họ cũng không đế ý.

“Được, vậy anh ra tay đi”, võ giả của Nguyên Dương Cốc nói: ‘Tốt nhất đừng giở thủ đoạn bịp bợm gì, nếu không hơn một trăm người giết các người, dù các người có mạnh đi chăng nữa cũng không chịu nổi đâu”.

“Yên tâm”.

Khóe miệng Lăng Không nhếch lên,

Tiếp đó,

Hắn đưa mắt nhìn về phía ba người Đoạn Nguyên:

“Vốn là muốn cho chúng mày bước vào vị trí top một trăm, có điều… nhìn dáng vẻ thì gần như không được rồi, nhưng mà không sao, tất cả mọi người bây giờ đều ngừng lại, sự chú ý của hơn mười triệu người đang nhằm vào mày, hiệu quả tao mong muốn đã đạt được rồi!”

Đoạn Nguyên, Diệp Vô Song, Lưu Tuấn Hiền đứng im tại chỗ không nhúc nhích, sâc mặt vô cùng vỏ cùng khó coi.

Lúc này,

Mười triệu người dưới khán đài đang nhìn chằm chằm bọn họ, gần như khóe miệng mỗi người đều mang vẻ đùa cợt, châm chọc và coi khinh!

Thân phận ba người bọn họ cuối cùng đã bại lộ hoàn toàn,

Không chỉ là bọn họ, ngay cả Trình Lâm Phong cũng trở thành đối tượng bị đả kích!

“Tông môn rác rưởi mà cũng dám đứng đến bây giờ?”

“Trình Lâm Phong còn hơn cá kẻ ngốc đúng không?”

“Giết chết ba tên rác rưới kia!’

‘Giết chết ba tên rác rưởi!’

“Giết chết bọn chúng!” “Giết chết bọn chúng!”

Mười triệu người hô lớn, giọng điệu như sấm rền vang vọng bốn phương tám hướng, hận không thể đích thân đi lên giết chết bọn họf nghiền thành thịt nát!

Ba người Đoạn Nguyên tay nắm chặt thành quyền, sẳc mặt đỏ bừng, từng tia máu trong hốc mầt hiện lên như mạng nhện!

Bứt rứt!

Vô cùng bứt rứt!

Từ khi sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên bọn họ cảm thấy bứt rứt và bất lực như vậy!

“Ha ha, tao nghĩ là giết ba người chúng mày, liệu Trần Bát Hoang sẽ đến tìm tao chứ? Tao rất mong đợi dáng vẻ hắn nổi giận đến giết tao”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK