Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

u đứng thứ 31 đấy!

Đám võ giả xung quanh lại trở nên im phăng phâc thêm lần nữa, ban đầu họ chỉ muốn xem trò hay, nhưng giờ lại cảm thấy hơi nể Trần Đức.

Vì anh cũng can đảm ghê!

Mẹ nó cái gì cũng dám nói!

Cái tinh thần không sợ chết ấy khiến mọi người nể vô cùng, nể anh ngáo đến mức này, cũng là hiếm thấy!

Mạc Lỵ Tiêu nổi giận, thật sự cảm thấy tức giận, rõ ràng có thể thẩy được ánh mắt của hắn ta trở nên vô cùng dữ tợn, trán nối gân xanh, mặt mày giống như một con sư tử đang nổi khùng.

Ầm ầm!

Ngay sau đó, hắn ta bèn ra tay.

Mạc Ly Tiêu hoàn toàn không có chút do dự nào, một quyền giống búa bổ kéo theo tiếng gió rít cùng sấm sét cuồn cuộn đập thẳng vào mặt Trần Đức.

Một quyền ấy của Mạc Ly Tiêu khiến lòng người rung động, dù xung quanh không ai mua danh sách và không biết hân ta là ai cũng cảm thấy vô cùng bá đạo và mạnh mẽ.

Phải biết rằng, hắn ta là một tu sĩ dùng đao!

Nói cách khác, đao mới là thủ đoạn mạnh nhất của Mạc Ly Tiêu!

Nếu so sánh thì nâm đấm của hân ta chẳng mạnh là bao mới đúng, nhưng một quyền kia lại bỏ

xa mọi người có mặt ở đây. Ngay cả võ kỹ cũng chưa dùng tới đã đạt tới trình độ đó thì đúng là khủng bố!

Quả nhiên, bảng hào kiệt kia cũng không phải là xếp bừa!

Người có thể ghi tên trên bảng ấy tuyệt đối có thực lực mạnh mẽ!

Liễu Tông Nguyên sợ tới mức run lấy bẩy, đầu lưỡi như thắt lại, cảm thấy đến thành Thông Thiên này là một sai lầm.

Cho dù ưng Thanh Vũ và Âu Dã Tư Linh phải chết thì họ cũng không nên đến!

Nếu họ chết thì chắng phái hai người phụ nữ kia cũng sẽ gặp chuyên không may và chết sao?

“Ầm ầm!”

Linh khí điên cuồng màu rám nắng tỏa ra ánh sáng chói mắt khiến nhiều người không thể mở mắt ra được.

Trong tiếng ù ù, một quyền của Mạc Ly Tiêu chẳng mẩy chốc đã đến trước mặt Trần Đức.

“Uỳnh!”

Một tiếng trầm đục vang lên, bỗng dưng, một quyền bá đạo, dũng mãnh, vô cùng khủng bố kia chợt khựng lại!

Như là đấm lên một bức tường bằng sẵt, trực tiếp bị cản lại!

Chẳng biết khi nào, Trần Đức đã giơ một tay lên, mà cái tay kia lại vững vành bât được nắm đấm của Mạc Ly Tiêu!

Thật đáng sợ!

Cảnh tượng ấy rơi vào trong mắt mọi người, thoáng chốc đã khiến đám tu sĩ vây xem trợn mắt há hốc mồm, không kìm được rùng mình một cái.

Mẹ nó!

Đỡ được?

Con kiến đến từ Trái Đất lại dùng một tay đỡ được nắm đấm của Mạc Ly Tiêu? Không thế nào! Trời đất ơi, đây là ảo giác hả? Sao có thể xảy ra chuyện đó được.

Bọn họ hoàn toàn hoảng sợ.

Cùng lúc đó, Trần Đức cũng cảm thấy kinh ngạc, bởi vì dưới dáng vẻ trông hết sức thoải mái ấy,

anh cũng chẳng thoải mái là bao. Chẳng những không thoái mái, mà thậm chí còn thấy hơi khỏ khăn.

Cánh tay anh giống như bị một luồng điện chạy qua khiến cả cánh tay tê dại.

Thậm chí, ngay cả trái tim anh cũng run lên giống như bị một quyền đấm vào.

Anh, đỡ nó cũng rất khó khăn!

“Sao, có phải là kinh ngạc lắm đúng không? Kinh ngạc tên này còn mạnh hơn trong tưởng tượng của anh chứ gì?1′, trong thức hải, giọng nói của Linh Lung cũng vang lên.

“Đúng vậy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK