Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông ta không có cơ hội né tránh nào cả!

“Đó là… Côn…Côn Bằng…Phù Hư thân pháp? Côn Bằng Phù Hư thân pháp trong truyền thuyết?”, nhìn thấy những hoa văn ẩn hiện dưới lòng bàn chân Trần Đức, Y Thái Cực nhớ đến những ghi chép trong sách cố ớ tông môn, sắc mặt đỏ bừng:

“Truyền thừa của lão tổ, Bát Hoang…cậu ẩy thực sự đã đạt được truyền thừa của lão tổ!”

Y Thái Cực không hề nhìn nhầm, đó đúng là Côn Bằng Phù Hư thân pháp, thân pháp này là võ kỹ Thiên giai cao cấp, giống như Lưỡng Nghi Chuyển Sinh thuật, cực kỳ hiếm thấy!

Cộng thêm Cựu Trọng Cực Ảnh, loại tốc độ đó đã vượt quá mức bình thường rồi, sao Quan Vân Dương có thể trốn thoát được?

Trong phút chốc, Trấn Lôi Ấn giáng xuống, nhấn chìm Quan Vân Dương!

“A!”

Quan Vân Dương gầm lên một tiếng, bay ngược ra xa, Trấn Lôi Ấn mạnh mẽ hạ xuống trên người ông ta, cho dù ông ta có cảnh giới rất cao cũng khó có thể chống lại được loại võ kỹ cao cấp này, da thịt rách toạc, áo quần nhuốm đầm máu.

“Trần Bát Hoang, mèy thực sự khiến tao rất kinh

ngạc…”

Quan Vân Dương lau vết máu trên mặt, vẻ mặt gớm ghiếc, hai mât như rân cạp nong nhìn chằm chằm Trần Đức, sát khí đằng đằng, dùng ánh mắt áp bức anh.

“Còn ông thì không khiến tôi ngạc nhiên chút

nào cả”.

Trần Đức ăn miếng trả miếng, trên người anh cũng dính rất nhiều máu, có của Quan Vân Dương, nhưng…máu của anh chảy ra nhiều hơn.

“Vậy sao?”

Quan Vân Dương hít sâu một hơi: “Quá thực, một võ giả Thông Thần cảnh tầng chín, vậy mà đấu với mày lại gian nan như vậy, thật mất mặt”.

“Có điều…”

Lúc này, khóe miệng của ông ta hiện lên một vòng cung kỳ quái: “Trần Bát Hoang, cho dù mày may mắn chiếm được thế thượng phong thì đã sao? Có thể giết chết tao không?”

“Không thể, đúng không?”

Quan Vân Dương là một kẻ rất tuỳ ý, có chỗ dựa nên không sợ.

Đúng vậy, trước mắt ông ta quả thực đã bị thương, nhưng vết thương trên người ông ta căn bản không đáng gì cả, hoàn toàn là vết thương nhẹ!

Không hề thương tổn đến căn nguyên của ông ta!

Khoảng cách giữa ông ta và Trần Bát Hoang thật sự không phải chỉ là chút đỉnh, cho dù tốc độ của anh nhanh đến mức quái dị thì đã sao? Dùng võ kỹ cực mạnh thì thế nào?

Vẫn không thế thực sự khiến ông ta bị thương!

“Mày không thế giết tao, nhưng tao có thể giết mày!”, khí thế của Quan Vân Dương không hề suy giảm, một luồng khí tức đẳm máu, đang đắng sát khí bao quanh người ông ta, sau đó, ông ta cất bước tiến về trước!

’Bịch!”

Một bước, toàn bộ mặt đất vừa bị giẫm lên sụp xuống, xung quanh dường như có động đất, hơi run lên.

Tiếp đó, bước thứ hai, bước thứ ba, từng bước từng bước hướng về phía Trần Đức!

‘Trần Bát Hoang, hôm nay, tao sẽ cho mày biết khoảng cách giữa Thiên Tôn và Thông Thần lớn như thế nào!”, khí tức trên người Quan Vân Dương tăng lên theo mỗi một bước đi của ông ta, sau chín bước, ông ta đột nhiên dừng lại!

Quan Vân Dương đã đạt tới Thông Thần cảnh đỉnh phong của đỉnh phong!

Cơ bầp toàn thân căng phồng, dao động kinh thiên động địa, dời núi lấp biển chắc chắc cũng sẽ không vấn đề gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK