Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoài ra còn lại đều là linh thạch!

Tử linh thạch chất thành núi!

Phóng mắt nhìn ra xa, e rằng… có đến hai ba trăm ngàn cân!

“ực ực…”

Kể cả trước đây Trần Đức có nhiều tử linh thạch và linh thạch như vậy, nhưng lúc này nhìn thấy cảnh tượng chất thành núi trước mắt, vần khó mà kiềm chế phái nuốt nước miếng.

Bất luận đặt đến đâu, hai ba trăm ngàn cân tử linh thạch cũng là một núi tài nguyên khiến người ta đỏ mắt, điên cuồng!

Chắng trách, chắng trách Linh Lung nói bên trong có không ít đồ tốt…

Đúng là không hề ít!

Trong mẳt Trần Đức tràn đầy vẻ chấn hãi!

Đồng thời, anh không hiếu Đệ Ngũ Hiên có ý gì!

Cho anh nhiều tử linh thạch như này, lại cho anh một tấm lệnh bài có thể vào được học viện Thánh Phong!

Ông ta muốn bồi dưỡng anh ư?

Đã như vậy, tại sao không trực tiếp đón anh đến gia tộc Đệ Ngũ? Để anh đi gặp bố mẹ?

Trần Đức nghi hoặc trong lòng.

Nhưng bây giờ nghĩ những việc này cũng vô dụng, đến hiện tại, đã biết các duy nhất gặp được bố mẹ anh là trờ nên cường mạnh hơn!

Mau chóng đạt đến thần tôn, thần vương!

Chỉ có như vậy mới có thế gặp được Đệ Ngũ Hiên, mới có thể đến gia tộc Đệ Ngũ!

Hai ba trăm ngàn cân tử linh thạch, đủ để anh đột phá lần nữa!

Xua tan dòng suy nghĩ, Trần Đức nói với ưng Thanh Vũ:

“Thanh Vũ, sau đây, anh muốn bế quan một thời gian, em cũng theo anh đi, vừa hay, anh có thể giúp em hoàn toàn nắm chắc sức mạnh trong cơ thế!”

“Được!”

Ưng Thanh Vũ gật đầu, trong đôi mắt như bảo thạch lóe lên vé mong đợi rõ rệt. Từ lúc đầu cho đến bây giờ, cô ta xảy ra hết chuyện này đến chuyện khác, đều là vì dòng sức mạnh đó!

Nếu hoàn toàn nắm chẳc sức mạnh, từ nay về sau, sẽ bớt được rất nhiều chuyện!

Điều quan trọng nhất là đến lúc đó, cô ta có thế thường xuyên ớ bẽn cạnh anh Bát Hoang!

Đôi mẳt Ưng Thanh Vũ như biết cười, cong lên như vầng trăng khuyết, vô cùng sáng đẹp.

“Trước khi bế quan, về thăm Lưỡng Nghi Tông trước đã”.

Đắc tội với nhà họ Ưng không phải là chuyện nhỏ, tuy anh sớm đã cho Trình Lâm Phong di chuyển Lưỡng Nghi Tông, nhưng anh vẫn rất lo lắng!

Hai người che giấu thân phận, ăn mặc như nông dân, về đến Lưỡng Nghi Tông, trong tông sớm đã trống không.

Từ trên xướng dưới, bốn phương tám hướng khắp nơi đều hỗn loạn.

Tinh trạng như vậy, hoặc là nhà họ Ưng đã đến báo thù, hoặc là một số kẻ thừa nước đục thả câu đến.

Nhưng cũng may không nhìn thấy xác chết nào.

Hiến nhiên, trước khi xáy ra chuyện, Trình Lâm Phong đã làm theo lời dặn của anh, đã dẳn tất cả người Lưỡng Nghi Tông rời đi.

“Tông… tông chủ?”, đúng lúc này đột nhiên một bóng hình xuất hiện.

Trần Đức nhớ hắn ta, là Vương Chính Thanh đệ tử của Cung Trường Lâm!

“Sao anh còn ở đây?”, Trần Đức kinh ngạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK