Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nửa năm”.

Trần Đức:

Nửa năm?

Lâu vậy anh có thế chờ nổi sao? Đương nhiên là không thế rồi!

Còn nửa tháng nữa nhà họ ưng sẽ xử lý ưng Thanh Vũ, hơn nữa, Âu Dã Tư Linh còn chưa biết sống chết thế nào.

Anh không có nhiều thời gian như vậy!

Song, Trần Đức cũng không định từ bỏ Ly Hỏa. Anh đi đến trước mặt Ly Hỏa, cũng cất nó vào trong đỉnh Long Vản. Sau đó, không chút do dự đi đến cánh cửa tiếp theo.

Cửa “Đoái”!

Đoái là Thủy, sau cánh cửa này có một cái hồ lô màu đen, bên trong nó phảng phất có một vùng biển rộng đang cuộn trào, rít gào.

Bên ngoài hồ lô chằng chịt sấm sét, bị một đám mảy đen bao phủ trỏng cực kỳ thần kỳ.

Trần Đức không chút do dự cất hết đi, rồi đi đến

cửa “Chấn”!

ở nơi này, Trần Đức thu hoạch một quyến sách cổ. Bên trong chính là trận pháp do lão tổ Lưỡng Nghi Tông tự mình sáng chế ra, tẻn là đại trận Lưỡng Nghi!

“Trận pháp của thánh nhân quả nhiên tuyệt diệu, nó hẳn là trận pháp đặt ở núi Thái Cực”, Trần Đức nhìn lướt qua một lượt, cũng không có đọc kỹ, cất đi rồi đi đến hai cánh cửa cuối cùng.

Cửa “Càn” và cửa “Khôn”!

Trần Đức cảm thấy bên trong hai cánh cửa này nối liền với nhau nên mới đặt nó ở cuối cùng!

“Nơi này là…”, vừa đến đây, Linh Lung lập tức hít sâu một hơi: “Hay cho một cái cánh cửa Càn Khôn, đây là bên trong sọ não của lão tổ Lưỡng Nghi Tông!”

“Cái gì?”

Trần Đức hoảng sở: “Ý cô là chúng ta đang đứng bẽn trong sọ não của lão tổ Lưỡng Nghi Tông?”

“Đúng vậy, đúng là do sọ não của hắn biến thành”, trong lòng Linh Lung vô cùng phức tạp: “Không ngờ lão tổ Lưỡng Nghi Tông đã chết thật rồi, haiz… đáng tiếc, thật là đáng tiếc! Tôi còn chưa từng gặp người đệ tử xuất sắc nhất này của ông nội mình nữa”.

“Trần Đức, anh phái quý trọng đó. Nơi này là một thế giới Tiểu Thiên do lão tổ Lưỡng Nghỉ Tông dùng hết tinh hoa cả đời và đầu lâu của mình đế luyện thành. Anh ở trong này một năm thì tương đương với mười ngày bên ngoài”.

“Linh Lung, ý cô là… một năm ờ đây bằng mười ngày bên ngoài?”

‘Đúng thêT

Lời nói của Linh Lung thì Trần Đức hoàn toàn tin tưởng, huống chi, sau khi có được truyền thừa Âm Dương Kinh, anh cũng đã trải qua chuyện “ở trong động một ngày bằng một ngàn năm bên ngoài”. Tuy rất ly kỳ, nhưng đúng thật là có!

“Mười ngày, nếu ớ trong đây thì chắng phải sẽ bỏ lỡ Thánh Khư”, Trần Đức hơi do dự, một chốc một lát đúng lè không biết nên chọn nhưthế nào.

“Nhóc con, anh cũng đừng bỏ hạt đậu tìm hạt vừng. Tuy tôi không biết Thánh Khư là cái gì, nhưng nếu cứ cách trăm năm sẽ xuất hiện một lần thì chắc chắn đã có rất nhiều người đi vào. Còn giờ anh lấy được cái gì? Là truyền thừa chằn chính của thánh nhân!”

“Huống chi, thế giới Tiểu Thiên này chỉ có một cơ hội duy nhất thôi. Một khi anh đi ra ngoài, nơi này sẽ sụp đố”.

“Vốn dĩ, đây là truyền thừa chuẩn bị cho tám người, bị một mình anh gom hết, còn Thánh Khư? Hơn mấy chục ngàn người, thậm chí mấy trăm ngàn người đi vào tranh giành cơ duyên trong một chố”.

“Giữa một cơ duyên trời cho và một cơ duyên bị mấy chục ngàn người tranh giành, Trần Đức, bên nào nặng bên nào nhẹ, anh phải nghĩ cho kỹ”.

Lời nói của Linh Lung đã hoàn toàn thức tỉnh Trần Đức, anh biết rất rõ, hiện giờ, anh rất cần thực lực, trong vòng nửa tháng!

Anh chỉ còn lại nửa tháng!

Nếu ở thế giới bên ngoài, trong thời gian nửa tháng muốn đạt đến trình độ đấu vật tay được với nhà họ Ưng, đúng lè truyện cố tích!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK