Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù cho anh bị thương nặng đến đâu, chỉ cần còn thần thức thì hoàn toàn có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh, hơn nữa còn có thế tiến xa thêm một chút chỉ trong thời gian ngắn!

Nó giống như là có được cơ thể Bất Tử!

“Linh Lung, cô nhìn chằm chằm vào tôi như vậy

Trần Đức mở mắt ra, ánh sáng ẩn đi, thấy vẻ ngơ ngác của người trước mặt, không khỏi mỉm cười nói.

“Ai nhìn anh, đừng có tự mình đa tình ok?”

Linh Lung dừng một lát rồi nói sang chuyện khác: “Đừng lãng phí thời gian nữa, mau hấp thu nguyên khí Hổn Độn tiếp đi”.

“Ặc, tôi đã luyện hóa xong rồi”.

Trần Đức đáp.

Linh Lung ngẩn ra rồi nhìn chằm chằm vào Trần Đức.

Anh đúng là đã hấp thu nguyên khí Hỗn Độn! Trong âm thầm, Trần Đức lại mạnh lên!

Mạnh lẻn rất nhiều!

Từ Thánh Nhân tầng một nhảy thẳng lẽn Thánh Nhân tầng mười!

Tăng lên cả chín cấp!

Một chuyện mà đối với người khác cần một

IVIUl V/l IUJV/I I I I I V4 UVI V VI I l^u VI IMIUV VUI I I I IVl

năm, mười năm, trăm năm, thậm chí ngàn năm mới làm được. Nhưng anh lại chỉ dùng có nửa tiếng!

Âm thầm lặng lẽ đột phá chín cấp với anh mà nói giống như là… ăn cơm uống nước, hoàn toàn không có bất kỳ động tĩnh hay dao động gì, bình thường đến không thể bình thường hơn!

Rốt cuộc thì tên này là yêu nghiệt nào thế?

Kia chính là nguyên khí Hỗn Độn đó!

Không phải linh khí, cũng chẳng phải tinh linh, lại càng không phải nguyên khí!

Nếu là cô ta, dù là ở thời kỳ đính hấp thu nguyên khí Hỗn Độn thì ít nhất cũng mất nửa năm.

Nhưng Trần Bát Hoang lại chỉ mất… mất nửa tiếng!

Trong khoảng thời gian ngắn, Linh Lung thật sự khó có thế chấp nhận nổi, biến thái cũng phải có giới hạn chứ?

Song Trần Bát Hoang lại không có!

Hoàn toàn không có!

Lỉnh Lung lại một lần bị Trần Đức làm cho nảy

sinh giới hạn và sự hiểu biết mới.

Dằn nỗi kinh ngạc và hoảng sợ trong lòng xuống, hoàn hồn lại, Linh Lung đang định nói gì đó thì bỗng nhiên!

“Hí hí!”

Bên trong vùng đất mai táng Thần Ma chợt truyền ra tiếng hí vang trời khiến lòng người rung động.

Sau đó, có thế thấy được của vào đang dần thu nhỏ lại, một dòng cháy hư không loạn lưu khủng bố bỗng quét ngang nơi đây.

“Vùng đất mai táng Thần Ma sắp đóng cửa!”

Trần Đức giật mình, trước khi nơi đây mở ra thì còn được gọi là cấm khu Tây Hái, quanh năm suốt tháng bị dòng chảy loạn lưu tàn phá.

Dòng chảy loạn lưu ấy cũng không phải dòng chảy bình thường sinh ra do chiến đấu. Dù là Thánh Nhân thì khi ở trong sự pha trộn giữa thời gian và không gian loạn lưu cũng không thế nào sống sót!

“Linh Lung, chúng ta đi thôi!”

Trần Đức không chút do dự nhảy lên chạy như điên về phía cửa ra.

Nhưng khi chạy đến trước tấm chân do Lang Thương bày ra thì anh lại dừng lại.

Với thực lực hiện nay của anh thì hoàn toàn không thể phá hủy tấm chân này và không có cách nào đi qua.

“Khốn kiếp!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK