Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Hạo Uyên lấy ra một lọ thuốc nhỏ, dốc ba viên đan màu đen trong chai vào miệng, nuốt thẳng xuống bụng.

Trong chớp mắt, thực lực ông ta tăng mạnh!

Lúc này, lại trực tiếp vượt qua Đạo Cấp, đạt đến Quân cấp!

“Ầm!”

Nguyên khí màu xanh lam ào ra như biến rộng, khí huyết của ông ta ngút trời, trong bán kính năm vạn đều là khí huyết, có thể thấy rõ ràng, trên bầu trời xuất hiện vòng lốc xoáy, trời đất biến sắc vì nguyên khí, khí huyết của ông ta.

“Ầm!”

Nguyên khí sôi sục bùng phát, khó mà tưởng tượng Lý Hạo Uyên đã uống đan dược đẳng cấp gì, uống ba viên đan dược, không chỉ đột phá, mà cơ thế của ông ta không còn già nua, trở về diện mạo thời trung niên.

Quân Cực và Đạo Cực, hoàn toàn là hai cảnh giới hoàn toàn khác nhau.

Khoảng cách giữa hai cái, khác biệt giống như dao gọt bút và đạn hạt nhân, đối với tu vĩ Đạo Cấp, bước vào Quân Cực đã là một loại sinh vật sinh tồn ở vĩ cực khác.

Quân Cực, Nhân Quân, Thiên Quân, Vương Quân, Đế Quân!

Bốn cảnh giới lớn, ba mươi sáu tầng cảnh giới nhỏ.

Kế cả Nhân Quân nhất trọng thiên sơ cấp, cường giả Đạo Cấp cũng không thế chọc vào.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao bốn thần quốc lớn đủ mạnh, những người xuất sắc trong thần quốc, mới trăm tuổi đã đạt đến Quân Cấp, nhưng thế lực hàng đầu của thế giới Đại Thiên không thế sánh bằng.

“Vãi, mạnh thế sao, gian lận chắc?”, Trần Đức cau mày.

Lý Hạo Uyên đột phá thực sự vượt ngoàỉ dự liệu của anh, Quân Cấp, cho dù với trạng thái hiện tại của anh cũng chắc chắn không phải là đối thủ của ông ta, dù thế nào anh cũng không ngờ, Lý Hạo Uyên lại uống thuốc.

“Không cần lo, ba viên thuốc chỉ có thế tăng thực lực tạm thời, hơn nữa, sau đó sẽ bị phản phệ vô cùng nặng, lão già đó cũng hạ quyết tâm, chỉ đáng tiếc, ông ta không sống được đến lúc bị phản phệ”, Linh Lung ung dung lên tiếng: “Nhân lúc này, ông ta còn đang trong thời kỳ đột phá, không có thì giờ quan tâm đến anh, xông lên đi”.

“Được!”

Trần Đức không hỏi nhiều, tin tưởng Linh Lung vô điều kiện.

Đồng thời, một bước xông về phía trước, tốc độ nhanh cực độ.

Xung quanh cơ thế của Lý Hạo Uyên, nguyên khí màu xanh ngút trời, hình thành một kết giới, kết giới đó như bảo vệ ông ta, nếu chỉ dựa vào bản thân Trần Đức, vốn không thế lại gần, nhưng bây giờ thì khác, đã có Linh Lung!

Khi còn cách õng ta chưa đến nửa mét, Trần Đức phát giác rõ ràng, Linh Lung ra tay!

Cô ta đang bày trận qua tiếu thiên địa!

Linh Lung rất có tài năng về trận văn, cho dù là Thiên Yêu Hoàng cũng chưa chắc bằng cỏ ta, cỏ ta không dùng bất kỳ vật dụng gì đế bày trận nhãn, dường như bản thân chính là trận nhãn, đầu ngón tay đỉếm nhẹ, tất cả hiện ra rất tự nhiên, rất dề chịu.

Cùng trong lúc Trần Đức sắp tiến vào phạm vi nguyên khí màu xanh, một trùm sáng bao trùm Trần Đức.

Trong tích tắc, Trần Đức xuất hiện ở phương vị khác của nguyên khí màu xanh, ở đó, dường như là nơi mỏng yếu, Trần Đức bước vào trong đó, dưới sự bảo vệ của trùm sáng, không hề bị thương tốn!

“Đây là đại trận khi thiên?”, Lão Yêu Hoàng gần như nhảy dựng lên, cảm nhận được pháp tắc của chùm sáng trên người Trần Đức vận hành, hơi thôn người: “Không ngờ, không ngờ, trận pháp này còn có thế tồn tại trên thế gian, ở thời đại của tôi, trận pháp này đã thất truyền!”

Lão Yêu Hoàng cất giọng kích động như phát hiện ra báu vật gì, hiếm khi thế hiện cảm xúc như vậy: “Mặc dù chỉ là một góc của trận pháp, tránh kết giới được hình thành từ trận pháp này thực sự dề như trở bàn tay, chỉ sợ đến bây giờ lão già đó còn chưa phát hiện cậu đã xông vào!”

Quả nhiên, như lão Yêu Hoàng nói, Trần Đức bước vào trong phạm vỉ nguyên khí màu xanh, Lý Hạo Uyên vẫn còn chìm trong đột phá, khí thế tăng lên, dường như…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK