Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh Long, xin lỗi, xin lỗi, bạn tôi không phải cố ý đâu, thần kinh anh ta có vấn đề đó, anh làm ơn đừng chấp anh ta!”, Hà Đồn tưởng Long Tiếu Hố nội giận thì kinh hoảng, vội vàng xin lỗi.

“Tao nói mày nghe chưa rõ à? Tao bảo mày cút”, Hà Đồn vừa dứt lời, Trần Đức đột ngột mở miệng lặp lại.

Gì đây trời, Hà Đồn chết điếng.

Lẽ nào hơn mười năm không gặp Trần Đức bị điên thật rồi sao? Lúc này rồi mà còn giả vờ giả vịt ra vẻ trâu bò gì chứ? Hà Đồn không muốn Trần Đức sinh sự, bèn không ngừng nháy mắt với anh.

“Đúng là chán sống mà!”, cả người Thang Yến run lên kích động, cô ta biết tính Long Tiếu Hổ, ở khu vực phía bắc thành phố Tân này, kẻ nào dám lên giọng ngạo mạn trước mặt hắn gần như đều chẳng ai sống sót trở về.

Bây giờ cô ta rất háo hức chờ đợi nhìn thấy Trần Đức van xin tha mạng, rồi bị tra tấn hành hạ.

Nhưng mà…

Giây tiếp theo.

Long Tiếu Hổ đột nhiên gác súng, dáng vẻ ngạo mạn trước đó hoàn toàn biến mất, thay vào đó là run rẩy cúi đầu khom lưng, biểu cảm kính cẩn và sợ hãi không ngừng hiện ra trên mặt.

“Dạ, vâng, Hoang Gia, tôi cút ngay đây ạ!”

Tiếp đó hắn lại nói với Hà Đồn: “Này người anh em, được Hoang Gia chữa bệnh cho là phúc của cậu đấy, khỏi lo, không ai dám quấy rầy cậu chữa bệnh đâu, tôi sẽ ra ngoài canh gác cho!”

Long Tiếu Hổ sợ vãi mật, không sợ gì bằng làm Trần Đức nổi giận, cũng chẳng cần mặt mũi làm quái gì nữa, đại ca hay không có nghĩa lý gì…

Lúc này hẳn chỉ cần cái mạng cùi này thôi!

Tiện thể…

Hắn không ngại diễn hề mua vui, liền khuỵu xuống đất, co mình lại, tự mình lăn ra ngoài.

Toàn bộ phòng khách trong nháy mắt chết lặng!

Bất kể là Hà Đồn, Miêu Tiếu Thanh, hay là dì Trương, đến cả đám đàn em do Long Tiếu Hổ dẫn đến, tất cả đều mắt tròn mắt dẹt!

Hoang Gia???

Long Tiếu Hổ lại gọi Trần Bát Hoang là Hoang Gia!

Hắn là Long Tiếu Hổ cơ mà!

Là đại ca xã hội đen khét tiếng khu bắc thành phố Tân cơ mà!

Đến cả một số doanh nhân có máu mặt nhìn thấy hắn cũng phải nể mặt dăm ba phần cơ mà!

Thế nào lại gọi một người trẻ măng như thế là ‘gia’? Quan trọng nhất là, hắn còn ngoan ngoãn lăn ra ngoài cửa, như một con chó, hoàn toàn không có nửa điểm chần chừ.

Diễn biến vừa rồi quả thật quá sức kích thích!

Một ông vua con khét tiếng, thế mà không những bước xuống khỏi ngôi vị, mà còn quỳ xuống trước mặt dân đen, chẳng lẽ không chấn động, không đơ cả người ra sao?

Thang Yến trợn trừng hai mắt, khuôn miệng sưng vù há ra to như cái miệng giếng, hoàn toàn không tin nổi những gì vừa thấy, mãi đến lúc Long Tiếu Hổ lăn ra tới cửa phủi bụi đứng lên, cô ả mới run rẩy hỏi:

Tại nhayhȯ.c0m có hình ảnh rõ và cập nhật nhanh nhất

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK