Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phải biết rằng, một chưởng của anh không chỉ đơn giản là nguyên khí tấn công, trong đó, còn có sức mạnh thần thức, vốn dĩ dưới sự kết hợp của những loại sức mạnh này, Trần Đức có thể một chưởng giết chết Tạ Phong Vân, không ngờ, đối phương chỉ bị thương nặng, khiến anh vô cùng bất ngờ.

Trong thức hải, Linh Lung không còn gì để nói.

Anh đang khoe khoang hả?

Anh còn yếu?

Nếu anh yếu, mấy chục triệu, hơn trăm triệu võ giả học viện Thánh Phong dứt khoát dập đầu mà chết cho xong, sống còn có ý nghĩa gì nữa?

So sánh tốc độ của Trần Đức và bọn họ, đúng là khác biệt như ngồi hỏa tiễn và rùa bò.

Như vậy mà còn nói mình yếu?

Tôi khinh!

Không biết xấu hố!

“Nhóc Trần, người ta là bán thánh, anh chỉ là một cặn bã thần vương tam trọng, tu sĩ cảnh giới như anh, thông thường muốn sờ được vào tóc của bán thánh cũng là một chuyện khó, anh đã đánh hắn ta bị thương nặng, còn muốn thế nào?”

Giọng điệu Linh Lung đầy ngưỡng mộ, u oán, trước đây cô ta vẫn luôn cho rằng mình rất giỏi, là yêu nghiệt, nhưng so với Trần Đức, cô ta vẫn ảm đạm không lóe sáng, sự đáng sợ của người này đã vượt qua dự liệu ban đầu của cô ta:

“Đòn này của anh, nói là khuynh đảo càn khôn, độc nhất vô nhị, tuyệt đối không ai vượt qua được, rốt cuộc yêu cầu của anh với bản thân cao đến mức nào? Xin anh đừng ức hiếp người quá đáng được không?”

Linh Lung càng nói lại càng muốn thổ huyết, hận không thế xông ra dúi chết Trần Đức.

“Ấy…”

Trần Đức hơi ngượng ngùng, thực ra anh cảm khái từ tận đáy lòng, chứ không phải khoe khoang, càng không có ý ức hiếp người khác, phải biết rằng,

anh từng biết đến cường giả tuyệt đỉnh như Đoàn Sơn Nhạc, ánh mắt sớm đã thoát khỏi phạm vi bán thánh.

Yêu cầu của anh với bản thân, tất cả là lấy thực lực cúa Đoàn Sơn Nhạc làm chuấn, cho nên mới cảm khái như vậy.

“Nhóc Trần, tôi đề nghị sau khi giải quyết chuyện ớ đây, anh lập tức đến Tây Hái đi, với thực lực hiện giờ của anh, đủ để đến Tây Hải, hơn nữa, ngoài Tây Hải, tôi cũng thực sự không nghĩ ra còn có người nào là đối thủ của anh”.

Linh Lung nói.

“Được!”

Cho dù Linh Lung không nói, thực ra trong lòng Trần Đức cũng có dự định này, ban đầu Đệ Ngũ Hiên đưa thư đến, chắng phải nói muốn sau khi đạt đến thần vương mới gặp mặt anh, anh mới có tư cách đến Tây Hái sao?

Nay anh đã làm được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK