Nhưng đây cũng là thông tin duy nhất mà cô ta biết.
“Đúng, nói chính xác hơn, hắn họ Trần, tên Đức, tự Bát Hoang”, Âu Dã Phu cung kính đáp.
“Thực lực như thế nào?”
“Đại khái là… Long Tượng kỳ”.
Âu Dã Phu chỉ biết có như vậy, từ thế tục đến Côn Luân Hư cần rất nhiều thời gian. Lúc ông ta rời đi thì chuyện của nhà họ Thành và nhà họ Kỳ chưa xảy ra, thậm chí, ông ta còn không biết Trần Đức là một vị Luyện Đan Sư.
“Còn gì nữa không?”
“Chỉ thế…”, Âu Dã Phu gật đầu.
“Tư Linh, đây vốn là chuyện nhà của con, ta không nên xen vào, có điều… con cũng biết đó, có rất nhiều người chú ý đến chuyện hôn nhân của con, hiện tại, trong Vô Song môn, ai ai cũng biết con có một vị hôn phu, không bao lâu sau, e là tên tuổi của hắn ta sẽ truyền khắp Vô Song môn và học viện Vô Song”.
“Con muốn tự xử lý chuyện này hay để ta giúp? Con cũng biết, ta không mong con bị quấy nhiễu bởi mấy chuyện yêu đương đó”.
Vu Thu Yến nói rất đúng, nói thật ra thì, Âu Dã Tư Linh rất quan trọng đối với Vô Song môn. Bà ta đặt rất nhiều kỳ vọng vào người đệ tử này, có lẽ một ngày nào đó, Âu Dã Tư Linh sẽ có đủ khả năng đột phá Thiên Nguyên Tam Trọng, đạt đến một cảnh giới mà thế hệ của bà ta dùng cả đời cũng không cách nào chạm đến được.
Dừng lại vài giây, Vu Thu Yến nói tiếp: “Ta có thể phái người giết hắn giúp con”.
“Sư phụ, không cần đâu, con sẽ đích thân… giải quyết việc này”.
Khi nghe thấy thực lực của vị hôn phu kia, trong lòng Âu Dã Tư Linh vô cùng thất vọng. Khoan hãy nói đến chuyện cô ta có ý muốn yêu đương hay không, nhưng nếu có thì cô ta hi vọng một nửa kia của mình sẽ là cao thủ tài ba, có thiên phú kinh người.
Còn Trần Bát Hoang thì…
Hắn mới đạt đến Long Tượng kỳ mà
thôi.
Chớ nói là Long Tượng kỳ, dù là Linh Căn kỳ cũng… không xứng!
Hai ba ngày sau đó, Trần Đức bắt đầu vơ vét các loại dược liệu để luyện đan.
Ba ngày sau, anh gọi Hồng Y đến và ném cho cô ta một viên thuốc màu tím: “Đây là thuốc giải của cô, sau khi uống nó, độc trong người cô sẽ tự giải”.
Đôi mắt xinh đẹp của Hồng Y lóe lên, cúi nhìn viên thuốc trong tay.
Đây là thuốc giải mà cô ta vẫn luôn chờ mong.
Thế nhưng, khi lấy được thuốc giải, cô ta lại có chút do dự, không muốn uống nó.
Bởi vì…
Sau khi uống viên thuốc này thì giao dịch giữa cô ta và Trần Đức cũng sẽ chấm dứt.
Cô ta không nỡ!
Tuy nhiên, cuối cùng Hồng Y vẫn uống nó.