Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, được biết rõ mọi chuyện của Lưỡng Nghi Tông, làm sao anh có thể bình tĩnh?

Lập tức, anh nhanh chóng cất những thứ như Cấn Sơn, kiếm Long Ngâm, hồ lô đen vào trong đỉnh Long Văn, sau đó đi ra khỏi động Càn Khôn!

Lúc anh đi ra, đột nhiên, núi Thái Cực xuất hiện chấn rung, sau đó lập tức đổ sập.

“Những thứ trong tám cánh cửa, là trận nhãn của đại trận thánh nhân, những thứ này bị anh lấy đi hoặc là tiêu hao, đương nhiên núi Thái Cực cũng không tiếp tục tồn tại nữa”, Linh Lung giải thích cho Trần Đức.

Trần Đức không có tâm trạng lo nhiều như vậy, triệu hồi hỏa diêm phi long, phi đến Lưỡng Nghi Tông, đồng thời, bàn bạc đối sách với Linh Lung, bàn xem đối phó với Kình Thiên Tông thế nào.

Theo như lời của Linh Lung, tình hình Lưỡng Nghỉ Tông rất không lạc quan, mặc dù có mười người thế hệ trước thông qua thuật chuyến sinh tham gia chiến đấu, đám người Đồ Trường Sinh vẫn không thể giết ra khỏi vòng vây trùng trùng.

Kình Thiên Tông có quá nhiều đệ tử, phải gấp đôi bọn họ, trong hơn ba ngày giao chiến, hai bên thương vong nghiêm trọng, không bên nào có thế làm được gì, rơi vào thế cân bằng, nhưng thế cân bằng này rất nhanh bị đánh vỡ.

Giao Xoa Cốt, Quỷ Lão Lục, Vạn Tân Hoa đối phó với bốn thi thể, đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong, đàn áp chặt bốn người chuyến sinh, cùng với tiếng ầm ầm vang lên, bốn người chuyến sinh đã chết hai người.

Chưa đến thời gian trăm hơi thở, hai người còn lại cũng hóa thành tro bụi.

Tiếp đó, ba người quay đầu xông về hướng Quan Vân Dương, bốn người liên thủ đối phó năm người chuyển sinh còn lại, sau nửa khắc, năm người chuyển sinh hoàn toàn không chống lại được, bị một quyền của Quan Vân Dương đánh thành tro bụi, tiêu tan giữa trời đất.

“Người chết sống lại thì đã làm sao? Gặp phái Quan Vân Dương tôi cũng phải chết!”, Quan Vân Dương ý chí lên cao, cực kỳ ngạo mạn, đứng trên không trung, cúi nhìn bốn phương.

‘Tông chủ vô địch!”

“Tông chủ vô địch!”

Các đệ tứ Kình Thiên Tông phấn chấn, hô lớn.

Quan Vân Dương cười lớn ha ha, dẵn theo ba người Quý Lão Lục, Giao Xoa Cốt, Vạn Tân Hoa, đáp xuống võ đài vỡ nứt.

Bốn người dâng lên khi tức hào hùng, giơ tay lên là giết hơn trăm người Lưỡng Nghi Tông, máu chảy khẳp mặt đất, thi thể chất thành đống.

“Rút!”

ĐỒ Trường Sinh cõng Y Thái Cực giờ đã như nỏ mạnh hết đà, lớn tiếng hét, chí huy đệ tứ Lưỡng Nghi Tông kéo dài khoảng cách với đệ tử Kình Thiên Tông, Quỷ Lão Lục vừa vung tay, lập tức các đệ tử Kình Thiên Tông cũng không tiếp tục ra tay nữa, mà bao vây chặt Lưỡng Nghi Tông, phong tỏa đường lui, khóa ở chính giữa, đồng thời, quỳ một chân dưới đất, nghênh đón bốn người Quan Vân Dương từ trên không trung hạ xuống.

Có thế nhìn thấy rõ ràng, năm sáu ngàn người ban đầu của Lưỡng Nghi Tông, hiện giờ chỉ còn lại hai phần ba, tổn thất trầm trọng, tuy Kình Thiên Tông cũng có rất nhiều người chết, nhưng số người vẫn nhiều hơn bọn họ gấp hai lần!

Kình Thiên Tông chủ động dừng tấn công, người của Lưỡng Nghi Tông có thời gian để thở, tập trung lại với nhau, tràn đầy tuyệt vọng.

Đặc biệt là Đồ Trường Sinh, Từ Thái Khôn, Y Thái Cực đã thả ra bốn người Lý Thái Tinh từ trong bình Ngọc Tịnh, không ai ngoại lệ, sắc mặt bọn họ xám xịt, âm trầm như sắp nhỏ ra nước, người nào

cũng bị thương nặng, ướt đẫm máu tươi, dìu đỡ lẫn nhau.

Trải qua ba bốn ngày chiến đấu, bọn họ thực sự đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ dựa vào một hơi thở chống đỡ cho họ không ngã xuống.

Nhung lúc này,

Bốn người Quỷ Lão Lục, Giao Xoa Cốt, Vạn Tân Hoa, Quan Vân Dương dừng tay, bọn họ đâu còn có sức chiến đấu?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK