Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giống như ảo giác, như nằm mơ, khiến người ta khó mà tin nổi.

Ba trưởng lão Kình Thiên Tông, chết… chết rồi? Đúng thế!

Chết thật rồi!

Không có chút tiếng động.

Từ lúc ba người ra tay đến khi chết đi, chí trong thời gian một hơi thở!

“Vãi, tôi đang nằm mơ ư?”, Vương Chính Thanh tự véo mình, cảm thấy đau mới kêu lên thô lỗ.

Ba người Y Thái Cực, Lý Thanh Nguyệt, Đồ Trường Sinh quay sang nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.

“Vừa nãy khí tức đó là thánh kiếm lão tổ…”, Y Thái Cực lập tức hiểu ra mọi chuyện.

“Đúng rồi, tông chủ từng nói, ông ấy ban tặng thánh kiếm sứt mẻ đó cho Trần Đức”, Đồ Trường Sinh cũng nói: “Đó là uy lực của Thánh Kiếm, giết chết ba người trong lúc họ không đề phòng cũng rất bình thường, nhưng…”

“Hay, hay cho một Trần Bát Hoang!’

Đồ Trường Sinh còn chưa nói hết, Quan Vân Dương vẫn luôn bình thản, ngạo mạn, trầm mặc, cuối cùng cũng nổi giận.

Trái tim ông ta đang nhỏ máu!

Ba trưởng lão, đó là chiến lực đính cao trong Kình Thiên Tông!

Mà lại chết như vậy!

Khuôn mặt Quan Vân Dương cũng đang co giật, khí hung sát gào thét nối lên, thực lực thần thông cửu trọng lập tức bùng phát, sự phẳn nộ của ông ta đã trở nên không thể hình dung, lạnh thấu xương cốt, cơ thể dâng lên trong không trung:

“Không ngờ, không ngờ mày lại có thánh khí, đáng tiếc, mày nên dùng nó để giết tao, bây giờ… sức mạnh thánh nhân đã cạn kiệt, mày, lại có thế làm gì?”

Trần Đức vân không nói gì, đúng thế, sau khi kiếm Long Ngâm nuốt chửng sức mạnh kiếm thánh sứt mẻ, đã dự trữ một phần, mà một phần này, vừa nãy anh đã dùng hết.

Trên thực tế, cho dù anh không dùng uy lực thánh nhân, cũng có thế giết ba người Quý Lão Lục, nhưng anh không muốn lãng phí thời gian, chỉ muốn

mau chóng giải quyết cuộc cuộc chiến.

Chỉ vì Trần Đức cảm thấy Y Thái Cực đã đến bên bờ cái chết, nếu không cứu chữa, chắc chắn sẽ chết.

Anh không muỗn lãng phí một giây một phút.

‘Tất cả đệ tử Kình Thiên Tông nghe lệnh, tiêu diệt Lưỡng Nghi Tông, báo thù cho ba trưởng lão!”

Quan Vân Dương hoàn toàn nối giận, uy lực đáng sợ tràn ngập cả ngọn núi của trường luyện võ, cuồng phong gào rít, gió lạnh ầm ầm.

Sau một tiếng ra lệnh của ông ta.

Gần vạn người Kình Thiên Tông cùng nổi lên linh khí, ý sát phạt kỳ quái dập dờn, lao giết về phía đám người Lưỡng Nghi Tông!

“Haiz, cuối cùng Lưỡng Nghi Tông ta cũng khó thoát khỏi kiếp nạn…”, Đồ Trường Sinh thở dài, cố gắng đứng thắng người chuẩn bị chiến đấu.

Ông ta biết rõ kiếm thánh có bao nhiêu sức mạnh thánh nhân, không có uy lực thánh nhân, Trần Bát Hoang có mạnh đi nữa, thiên phú có tốt, có yêu nghiệt đi nữa, đối diện với Quan Vân Dương và hàng chục ngàn người Kinh Thiên Tông cũng chỉ có con đường chết!_________________________________________

Trần Đức không nên đến đây!

Nhưng bây giờ nói những điều này cũng vô dụng.

“Ba trường lão Kình Thiên Tông đã chếtf chúng ta có chết trận cũng không thiệt”, Lý Thanh Nguyệt cười đau thương: “Chỉ đáng tiếc, Lưỡng Nghi Tông đã tồn tại hàng chục ngàn năm, nay lại diệt vong trong tay chúng ta”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK