Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ một câu nói đơn giản đã hoàn toàn khiến hai mươi mấy vị trưởng lão sững sờ, lảm vào trạng thái im lặng trong giây lát.

Nhiều vị trưởng lão có chút không vui!

Đúng, Âu Dã Tư Linh đúng là rất mạnh!

Nhưng, dù mạnh đến đâu cũng có giới hạn, chỉ là Thần Tôn năm mươi giai mà thôi!

Trong số hơn hai mươi vị trưởng lão ở đây, có ai không phải lè cường giả Thần Tôn đỉnh phong?

Tuy rằng đều là đỉnh phong, thực lực có chút chênh lệch, nhưng người có thực lực tệ nhất, giết Âu Dã Tư Linh trong vài giây cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay!

Bọn họ đã khom lưng uốn gối như vậy, bò qua

thể diện rồi, vậy mà vẫn không biết tốt xấu?

Tất cả các đệ tử ngoại viện cũng đều sững sờ! Hoàn toàn không hiểu Âu Dã Tư Linh đang nghĩ

gì-

Não bị úng nước rồi sao?

Cơ hội quý báu như vậy đang ờ ngay trước mặt, vậy mà lại từ chối?

“Tư Linh, cô còn đang trách chúng tôi chuyện trước kia sao?”, mặt lục trưởng lão hơi đỏ, có chút ngượng ngùng hỏi.

“Lục trưởng lão hiếu lầm rồi. Kỳ thật lúc đó Tư Linh cũng có chút oán hận, nhưng cũng không đến mức hận mãi không quên”.

Âu Dã Tư Linh nho nhã lề độ, cư xử đúng mực, nói với ngũ viện trướng và hơn hai mươi trướng lão: “Tư Linh ớ trong rừng Thạch Kiếm đã bái kiếm thánh Cầm Tâm làm thầy, nhận truyền thừa của kiếm thánh, một ngày làm thầy cả đời làm thầy. Bầy giờ ân SƯ không còn nữa, nhưng Tư Linh chi muốn một lòng một dạ, không muốn tìm sư tôn khác”.

“Tư Linh, làm người phái biết linh hoạt”, sắc mặt lục trướng lão đanh lại, nghiêm túc nói: “Kiếm thánh Câm Tầm đã chết, măc dù cò nhân đươc truyện

thừa, nhưng nếu không có người hướng dẫn, con đường kiếm đạo sau này sẽ vô cùng khó khăn. Cô có chắc không bái sư không?”

“Chẳc chắn!”

Âu Dã Tư Linh trả lời một cách quả quyết như đinh đóng cột, không chút do dự.

“Haiz…” lục trưởng lão thớ dài, thất vọng vô cùng.

Trong suy nghĩ cúa ông ta, Âu Dã Tư Linh vần đang giận dồi về những chuyện đã xẩy ra trong quá khứ. Người tu hành, nếu quá đế ý chuyện cũ, so đo từng tí thì khó có thế đạt được thành tựu to lớn.

Không chỉ mối ông ta nghĩ vậy mà hai mươi vị trướng lão khác cũng nghĩ vậy…

Thậm chí bọn họ cảm thấy Âu Dã Tư Linh cố ý chọc tức bọn họ, quả thật không biết điều!

Cho dù ngũ viện trướng cũng có mấy suy nghĩ này, nhưng ông ta vẳn nói: “Nếu Tư Linh không muốn, vậy được, kế từ hôm nay, cô chính là đệ tử nội viện, được hướng tất cả tài nguyên của đệ tử nội viện, có vấn đề gì về mặt kiếm đạo thì cứ hói tôi bất cứ lúc nào”.

“Cảm ơn ngũ viện trướng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK