Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Hùng giơ tay lên, lần này hắn đã có dự liệu từ sớm, dù sao nhà họ Trần cũng có một vài liên quan với nước Vĩnh Hằng, nhà họ Trần xảy ra chuyện, nước Vĩnh Hằng không thể nào không biết, nếu quả thật muốn cứu viện thì đã đến thông qua cửa truyền tống của nội bộ gia tộc rồi.

Cho đến bây giờ vẫn còn chưa có tin tức của nước Vĩnh Hằng, như vậy còn gì không sáng tỏ nữa?

Mặc kệ nước Vĩnh Hằng vì sao không đến, bọn họ cũng không dám trách tội!

Thứ Trần Hùng dùng lúc này cũng là sức mạnh pháp chỉ của Thần Đế Vĩnh Hằng, không phải sao?

“Nơi này đã không cần đất nước đích thân đến, Trần Hùng tôi vẫn có thế chém Thiên Yêu Hoàng dưới kiếm!”

Trần Hùng tràn đầy tự tin, thái độ như vua trước thiên hạ, hắn tự cho rằng mọi thứ đều nằm trong tầm kiếm soát của mình, ngay cả Thiên Yêu Hoàng thanh danh hiển hách cũng bị hắn đánh cho chật vật không chịu nổi, không phải sao? Vậy thì đâu cần nước Vĩnh Hằng đích thân đến nữa?

“Lão già kia, mẹ kiếp!”, Thiên Yêu Hoàng kêu gào: “Có bán lĩnh thì đấu một mình với tao, người đông ăn hiếp kẻ yếu thì có bản lĩnh gì, dù sao mày cũng là Thần mà, đồ rác rưởi!”

Tiếng Thiên Yêu Hoàng như sấm rền, cuồn cuộn vang dội, mặc dù rơi vào thế hạ phong, bị thương nghiêm trọng, nhưng ngoài miệng lại không hề muốn buông tha người ta chút nào: “Thiên Yêu Hoàng tao ở đây gửi lời chào hỏi toàn bộ phụ nữ của nhà mày, chúc những đứa trẻ bọn họ sinh ra đều là kỳ lân!”

Giọng nói của ông ta truyền khắp hơn một nửa Trung Nguyên Châu,

Gần như tất cả mọi người đều nghe thấy,

Mọi người đều hết nói nổi,

Thiên Yêu Hoàng này mồm miệng đúng là độc địa.

Hừ!

Trần Hùng hừ lạnh, giận không kiềm chế được: “Tập hỏa, giết chết lão kỳ lân này!”

Đồng thời,

Hẳn lại ra tay.

Kiếm trong tay bổ xuống, dù mười tỷ người nhà họ Trần ra tay cũng không thể nào che giấu được thần uy kiếm của hẳn, thần lực khủng khiếp kia khiến toàn bộ Trung Nguyên Châu đều đang rung chuyển, ánh sáng của một kiếm chiếu sáng cửu thiên thập địa, một kiếm chiếu sáng cả Trung Nguyên, cách cả vạn vạn dặm, rất nhiều người vẫn cảm nhận được kiếm ý khủng khiếp kia!

Thiên Yêu Hoàng sử dụng chuông đồng ngăn cản, chuồng đồng màu cổ đồng xanh, tỏa ra ánh sáng nặng nề sáng chói, từng là món binh khí của Thần, mặc dù tàn tạ, nhưng vẫn còn vang vọng thần uy, lúc này được Thiên Yêu Hoàng sử dụng để nghênh đón một kiếm kia.

Chuông đồng như núi, nằm ngang trên đất.

Giữa điện quang hỏa thạch,

Kiếm mang cùng chuông đồng đụng nhau!

Chuông đồng cuối cùng không bằng kiếm mang, ngăn cản không đến một giây liền bị một kiếm chém thành hai, mà nó cũng chỉ triệt tiêu 1 /10 uy lực của kiếm,

Uy lực còn lại phong tỏa Thiên Yêu Hoàng, tất cả uy lực gần như ngưng tụ thành một điếm, hoàn toàn khóa kín bao trùm ông ta!

Thiên Yêu Hoàng muốn tránh cũng không được!

“Phụt!”

Lập tức,

Cơ thế của ông ta bị chém thành hai đoạn trước sau, nhưng cũng may kinh nghiệm chiến đấu của Thiên Yêu Hoàng cực kỳ phong phú, sau khi cơ thể đứt lìa, lợi dụng khe hở uy lực của thanh kiếm kia tiêu tan, nửa thân trước chạy trốn, máu trong cơ thể sôi trào, lóe lên ánh sáng chói mắt màu tím, cưỡng ép nổ nửa thân sau, nổ trúng đám người nhà họ Trần.

‘Ầm ầm!’

Đây là cơ thế Bán Thần bùng nổ, trong nháy mắt giống như bom nguyên tử nổ tung, ngay cả Trần Hùng nhất thời không kịp ngăn cản, uy lực khủng khiếp phập phồng bốn phía, không biết đã nuốt được bao nhiêu người, một cái hít thở ngắn ngủi, nhà họ Trần ít nhất có mấy trăm ngàn người chết oan uổng, ngay cả thi thể cũng không còn.

Mà đây,

Vẫn còn là kết quả Thiên Yêu Hoàng thu liềm lại.

Dù sao,

Lúc này ông ta ớ trong bí cảnh nhà họ Trần, nếu như thật sự khiến cơ thể của Bán Thần nổ tung không chút kiêng kỵ, toàn bộ nhà họ Trần dù có Trần Hùng bảo hộ, chí ít cũng phải hư hại hơn nửa địa vực, ông ta lo lắng sẽ lỡ tay làm tổn thương con gái của Trần Đức.

‘Đáng chết!

Sắc mắt Trần Hùng nặng nề đến mức sẳp chảy nước, mắt thấy mấy trăm ngàn người chết, toàn bộ lục phủ ngũ tạng đều run lẩy bẩy, nhưng hắn lúc này cũng nhìn ra Thiên Yêu Hoàng không có bung toàn bộ uy lực, dường như đang kiêng kỵ gì đó.

Nhưng,

Trần Hùng nhất thời không nghĩ ra rốt cuộc ông ta đang kiêng kỵ điều gì.

Có lẽ,

Là bởi vì thiếu niên kia?

Trần Hùng đưa mắt nhìn vào trong bí cảnh, một thiếu niên đang đi trên con đường giết chóc, cũng không ra tay, có thể dùng anh để ngăn cản Thiên Yêu Hoàng cũng không tệ.

“Lão già kia, bổn Yêu Hoàng giết chết mày!”, Thiên Yêu Hoàng gầm lên, ông ta cố ý dẫn tới thù hận, chủ động ra tay với Trần Hùng, đồng thời thúc giục Trần Đức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK