Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đức ghi nhớ.

Sau đó đứng bên bờ, bắt đầu niệm chú đảu ra đó.

Cùng với những âm tiết anh thốt ra.

Nó ngưng tụ thành những dòng chữ ánh sáng, lao ra khẳp bốn phương tám hướng quanh hồ nước.

“Tên đó làm cái gì thế?”

“Hình như là đọc chú ngữ gì đó?”

“Chưa nghe bao giờ, cứ như ma âm vậy, có thế ảnh hưởng đến thần hồn!”

“Nực cười, chẳng lẽ niệm một đoạn chú ngữ là có thế qua được châc?”

Một vài đệ tử đứng khá xa trẽn đảo Định Thiên xì xào bàn tán, không dám nói lớn, vì sợ Trần Bát Hoang nghe thấy nên vô cùng cẩn thận.

“Mau nhìn kìa!”

Đột nhiên.

Đám đỏng chợt vang lên tiếng hét đầy giật mình và sợ hãi: “Hồ… Hồ nước có động tĩnh rồi!”

Trên thực tế.

Không nói mọi người cũng nhìn thấy, mặt nước vốn không chút gợn sóng đã xuất hiện những vệt sóng lăn tăn, nó ngày càng lớn, như có con thú khống lồ nào đó đang xoay người, sóng đập vào bờ dữ dội, cao tận mấy trăm trượng, như một bức tường dựng lên trước mặt mọi người.

Đồng thời.

Sâu dưới đáy nước.

Một thứ màu vàng trông còn to lớn hơn cả thuyền buồm, có vẻ giống cá trê dần nổi lên mặt nước, hai sợi râu dài bên mỏi như cây cột lắc lư dưới nước, hàm răng cưa trong cái miệng to tướng như hang động đen ngòm khiến tỉm con người ta chợt đập nhanh.

Thú hư vô!

*Cập nhật chương mới nhất tại tamlinh247.com.vn

Con thú đó chính là loài duy nhất có thế vượt qua được nhược thủy.

Sinh ra đã không có lỉnh trí, dù rất mạnh nhưng mãi mãi vẫn là man thú, cằn nuốt những thứ chìm xuống nhược thủy!

Vì đảo Định Thiên chiếm cứ nơi này, nên dã thú xung quanh cũng được dọn sạch, cách ba tháng họ lại chia nhau cho nó ăn, nếu không, một khi thú hư vô trở nên hung ác, nhảy ra khỏi mặt nước thì chắc chăn sẽ mang đến đại nạn cho đảo Định Thiên!

Đó cũng là lí do tại sao nơi này có bảo vật, lại đế cho một thế lực hạng hai, hạng ba chiếm giữ.

Thú hư vô có sức ăn rất lớn.

Cách ba tháng, nó lại ăn hết hai trăm triệu tấn Long Tượng!

Nó ló dạng khỏi mặt nước khiến rất nhiều người sợ đến mức nhảy dựng, dù là Vân Diệp thì cũng bất giác lùi lại vài bước!

Nên biết rằng, con thú hư vô này đã sống ba mươi vạn năm, thậm chí còn lâu hơn như vậy nữa, vượt qua tất cả giới hạn của võ giả, nó mạnh đến mức nào, chẳng ai có thế đoán được!

Nhưng.

Cảnh tượng sau đó lại khiến mọi người hoảng sợ, giật mình!

Họ thấy.

Con thú hư vô từ giữa hồ chậm rãi bơi lên bờ.

vẫn đứng yên không nhúc nhích!

Sau đó.

Trần Đức sải bước đi lên tấm lưng rộng rãi của nó!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK