Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn Trần Đức ở một bẽn khác của biến lớn, dưới chân anh, máu tươi hội tụ, từng xác chết ngốn

ngang chất thành núi, đã có hơn ba ngàn người chết dưới chân anh, những người này hầu như đều là người của gia tộc Đệ Ngũ, và nhà họ Tạ, nhà họ Long.

Hai vùng được ngăn cách, các võ giả trước đó bị cál chết bao trùm, cuối cùng cũng thở nhẹ nhõm, tuy không hiếu là chuyện gì, nhưng người nào cũng kích động đến mức thét dài, cũng không dám dừng lại, điên cuồng bỏ chạy ra ngoài vùng mai táng Thần Ma.

“Gru!”

Trần Đức gầm lẽn, nhưdã thú hình người, muốn vượt qua rãnh trời đó, nhưng bị một một bức tường vô hình ngăn cản, không thể vượt qua!

Bốn người Đệ Ngũ Vệ Đông, Tố Trường Không, Long Hải Thăng, Tạ Bình kinh hãi không thôi, người canh giữ quả nhiên là người canh giữ!

Quá mạnh!

Mạnh đến mức bọn họ không thể không e ngại, kính sợ, thậm chí là sợ hãi!

‘Tiền bối, xin người ra tay giết hắn, tên nhóc này đã nhập ma, nếu không diệt trừ, tương lai chắc chắn là mối họa của Vân Tiêu Giới!”

Đệ Ngũ Vệ Đông nói, Trần Đức sống ngày nào thì ông ta không yẽn tâm ngày đó.

‘Tôi không giết được hắn, điều duy nhất tôi làm được, chí là nhốt hẳn tại đây”.

Lang Thương chậm rãi lắc đầu, ông ta mạnh hơn Huyết Đồ, nhưng không mạnh hơn bao nhiêu, giết Trần Bát Hoang, làm sao có thế?

Hơi dừng lại, Lang Thương nói thêm: “Nhưng… vùng mai táng Thần Ma mở ra cũng có thời hạn, hai ngày sau, sẽ lại thành nơi hổn loạn, cấm địa lần nữa, đến lúc đó, hắn sẽ tự chết”.

“Cái gì? Tiền bối, ngay cả người cũng không thế được hắn ư?”

Đệ Ngũ Vệ Đông chấn hãi, Trần Bát Hoang đã trưởng thành đến mức như vậy rồi ư? Ngay cả người canh giữ cũng không thế giết anh?

Trần Bát hoang mới hơn hai mươi tuổi thôi!

Người canh giữ Thương Lang, hơn sáu ngàn

tuổi!

Nếu Trần Bát Hoang sống đến sáu ngàn tuổi, sẽ trướng thành đến mức nào đây? Ngoài sự chấn hãi, Đệ Ngũ Vệ Đông còn hối hận, khổ sở hơn, lúc ban

đầu Đệ Ngũ Hiên đưa Trần Bát Hoang đến gia tộc Đệ Ngũ, nếu ông ta có thế hòa nhã hơn, linh hoạt hơn, quan hệ tốt với Trần Bát Hoang, thì gia tộc Đệ Ngũ trong tương lai sẽ vinh quang đến mức nào?

Thu lại tâm trạng hối hận, Đệ Ngũ Vệ Đông biết rõ, tất cả chí là giả thiết, nếu ông trời cho ông ta một cơ hội, trong trường hợp không biết kết quả, ông ta vẳn sẽ không thay đổi cách làm, sự việc đã đến bước này, Đệ Ngũ Vệ Đông chỉ có một suy nghĩ, muốn Trần Bát Hoang phải chết!

Buộc phái chết!

Thiên phú càng mạnh, càng yêu nghiệt, càng khủng bố thì càng phải chết!

Nếu Trần Bát Hoang còn sống ngày nào thì Đệ Ngũ Vệ Đông ông ta ngủ không ngon ngày đó!

‘Tiền bối, người thực sự không có cách giết hắn

ư?”

Đệ Ngũ Vệ Đông không cam tâm hỏi.

Ba người Tạ Bình, Long Hải Thăng, Tổ Trường Không đều nhìn chằm chằm Lang Thương, muốn đợi một cảu trả lời xác thực của ông ta: “Không có cách nào”.

Lang Thương bình tĩnh nói: “Các ông yên tâm,

chỉ cần hắn không ra khỏi được vùng mai táng Thần Ma, ba ngày sau, nơi này lại thành loạn địa, cấm địa, hắn sẽ chết chắc”.

“Được rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK