Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dài mười mét, rộng năm mét, trong xe không chí có thức ăn hữu cơ tươi ngon, còn có các loại rượu quý.

Bên trong xe hoàng kim.

Lúc này,

Diệp Tuấn Quân đang rất thành khẩn quỳ xuống trước mặt Trần Đức:

“Thưa cậu, con trai tôi Diệp Ca đắc tội với cậu, xin cậu lớn tha cho kẻ tiếu nhân, tha thứ cho tôi, tha thứ cho nhà họ Diệp!”

“Cậu Trần…”, Diệp Thiên Long cũng khom người: “Đây là do nhà họ Diệp tôi dạy con cháu không đúng cách, xin cậu thứ tội, lão hủ tôi tự phạt một chai rượu!”

Không đợi Trần Đức nói chuyện, Diệp Thiên Long tay không mở một chai rượu Mao Đài, một hơi uống cạn.

“Ông đứng lên đi, con người tôi làm việc trước giờ không thích liên lụy đến người khác, chuyện của Diệp Ca đã xong xuôi rồi”.

Trần Đức bình tĩnh nói: “Chuyện này không cần nhắc lại!”

Diệp Tuấn Quân như được đại xá, lúc này đứng dậy, ông ta lấy một chai rượu trắng:

“Thưa cậu, bình rượu ba trăm tuổi này là vật quý giá nhà họ Diệp chúng tôi cất giấu, nghe nói cậu thích uống rượu nên tôi đã đặc biệt mang nó đến đây”.

Nói xong, Diệp Tuấn Quần mở ra rót cho Trần Đức, lại rót một ly cho Diệp Thiên Long, cuối cùng tự rót cho mình một ly:

“Cậu Trần, đất Hương Giang này nhà họ Diệp chúng tôi có thế nói là có quyền định đoạt, về sau

nếu cậu có yêu cầu gì, nhà họ Diệp chúng tôi sẽ dốc toàn lực ứng phó!”

“Không sai, thưa cậu, chỉ cần liên quan đến chuyện của cậu, sau này sẽ là chuyện của nhà họ Diệp”, Diệp Thiên Long cũng nói.

Trần Bát Hoang quá mạnh, mạnh đến mức nhà họ Diệp bọn họ chí có thế ngửa mặt trông lên, cái chết của Diệp Ca, bọn họ không chỉ không dám truy cứu, mà còn lo lắng Trần Bát Hoang sẽ truy cứu bọn họ!

Bọn họ chỉ có thể nịnh hót, quỳ liếm, không cầu xin cảm tình sâu đậm, chí cầu có thể làm một con chó đứng trước cường giả này!

“ừ’.

Trần Bát Hoang khẽ đáp một tiếng, anh cũng không nói gì nhiều, yên lặng hưởng thụ rượu trong

ly-

Anh không nói lời nào,

Đám người Diệp Thiên Long và Diệp Tuấn Quân đương nhiên cũng không dám nói lời nào.

“Tôi chuẩn bị thành lập một liên minh võ giả, cùng tập hợp tất cả những võ giả Hoa Hạ với nhau”

Mãi hồi lâu, đột nhiên Trần Đức lên tiếng: “Tôi đảm nhận chức minh chủ, nhà họ Diệp các người và Trương Thiên Dương nhà họ Trương ờ thành phố Tân sẽ đảm nhiệm phó minh chủ”.

“Liên minh võ giả?”, Diệp Thiên Long hơi chậm lại, biết cơ hội đến gần Trần Đức sắp tới, lúc này ông cụ nói: “Thưa cậu, liên minh này của chúng ta chủ yếu làm gì?”

“Cũng không có gì, đơn thuần là mang tính chất phòng ngự, nếu như có một ngày có cường giả đến giới thế tục, tạo nên uy hiếp với các người, các người cần liên hiệp lại và cùng nhau chống cự’.

Khoảng thời gian này, Trần Đức đã trải qua quá nhiều. Biết rõ núi này cao hơn núi kia, nếu như có một ngày có chí cường giả hạ xuống, với tình hình của Hoa Hạ, nếu như không liên thủ, căn bản không cách nào chống đỡ.

“Được!”, Diệp Thiên Long là một ông lão tinh ranh, Trần Đức nói một chút, ông cụ liền hiếu chuyện gì.

“Nhà họ Diệp tôi nguyện ý gia nhập, còn gia tộc khác tôi có thể thay mặt cậu liên lạc, tôi cảm thấy… chuyện này rất có triến vọng”.

“ừ’.

Trần Đức gật đầu, anh lại nói tí mỉ chuyện liên minh võ giả cho bọn họ nghe, bao gồm cũng nói cả chuyện chuẩn bị để Liêu Tông Nguyên vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK