Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Không được một phen thất vọng, hắn giống như Chu Tu, chỉ mong Lục Âm Dương giết

chết Trần Bát Hoang, băm vằm anh thành trăm ngàn mảnh.

Kết quả, Lục Âm Dương lại hèn nhát?

Tại sao, rốt cuộc là tại sao? Lăng Không nắm chặt nắm đấm, trong đôi mắt hiện lên các tia máu dày đặc.

‘Thành chủ, cứu tôi, cứu tôi với! Tôi làm vậy không phải vì bản thân, mà vì công bằng tư pháp của thành Thông Thiên!”, Chu Tu hoảng sợ, bất an, quỳ dưới đất run rấy.

Có câu nước mắt đàn ông không dẻ rơi, nhưng Chu Tu đã khóc, nước mắt rơi lã chã, hắn thực sự sợ hãi, hoảng loạn.

Lục Âm Dương chỉ đứng một bên.

Không nói gì, cũng không đế ý đến hắn, làm như không nghe thấy.

Trên thực tế ông ta cũng muốn cứu, nhưng thực lực ông cho phép!

Ông ta… không phải là đối thủ của Trần Bát Hoang!

Người sống đến độ tuổi như ông ta, đều tiếc mạng sống, không dám mạo hiểm!

Giống như những nhà tuyến chọn Vản Tiêu Giới đến, mặc dù bọn họ có thực lực siêu mạnh, nhưng

cũng không dám dễ dàng động chạm vào quy tắc của thành Thông Thiên, lo sợ chọc đến nhân vật lớn!

Còn Trần Bát Hoang thì sao?

Tính cách của anh, quá quyết đoán, tàn độc, không kiẽng sợ bất cứ thứ gì!

Lục Âm Dương dám khắng định, nếu ông ta thực sự ra sức bảo vệ Chu Tu, Trần Bát Hoang chắc chẳn sẽ giết ông ta!

Đến lúc đó, Chu Tu cũng sẽ chết!

Bảo vệ Chu Tu, cả hai cùng chết, không bảo vệ, chỉ một người chết!

Đảy là một câu hỏi lựa chọn rất đơn giản, cho nên, Lục Âm Dương không hề do dự, từ bỏ Chu Tu!

Mặc cho Chu Tu khổ sở cầu xin, khóc trời kêu đất, ông ta cũng sầm mặt, không nhúc nhích đứng một bẻn.

“Chẳng phải mày xin giết, xin chết sao? Chẳng phải thách thức tao à? Thách thức thử lần nữa xem?”, Trần Đức đứng trước mặt Chu Tu, giọng điệu bình tĩnh, giống như Ma Vương cúi nhìn Chu Tu.

Vừa dứt lời, không hề báo trước, anh giơ một chân đạp lên lồng ngực Chu Tu, trong tích tắc, Chu Tu chưa cảm thấy đau đớn, đã hóa thành sương máu!

Chỉ một cú đạp, đã giải quyết được Địa tôn nhất trọng như Chu Tu!

“Soạt…”, trong đám đông có người hít khí lạnh, không thế tưởng tượng: “Trần Bát Hoang, rốt cuộc mạnh đến mức nào? Mấy ngày trước, khi đấu với ba người Mạc Ly Tiêu, vẩn còn rất khó khăn mà”.

‘Thực lực này, e rằng nhìn khắp các giới dưới Vân Tiêu Giới, cũng hiếm có như lông phượng sừng lân đấy?”

“Người trái đất, cường mạnh như thế từ lúc nào?”

Nhưng lời bàn tán rùng rợn vang lẻn trong tiếng xì xào to nhỏ.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên bóng dáng cao gày của Trần Bát Hoang, cảm thán không thôi.

Đặc biệt là Hoa Linh Vy, trong đôi mắt đẹp liên

tục hiện lên sắc thái kỳ lạ, Trần Bát Hoang của ngày hỏm nay, e rằng…

Thực lực đã vượt qua cô ta rồi đấy?

“Cảm ơn Lục thành chủ cho phép”, giải quyết Chu Tu xong, Trần Đức khẽ chắp tay với Lục Âm Dương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK