Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đức lắc đầu, ngày trước lai lịch thật sự của An Nhã Hi anh còn không biết, vậy thì nào đoán được thân phận thật sự của cô ấy?

Khoảng thời gian ở ngắn ngủi, những gì cô ấy để lại cho Trần Đức chỉ là hồi ức tốt đẹp.

“Được rồi, chuyện đã qua, hôm nay nói cho cậu những lời này, chỉ là cảm thấy cậu nên biết chân tướng”.

Nhan lão cười hiền từ, đối với ông mà nói, thân phận lai lịch thật sự của An Nhã Hi cũng không quan trọng.

Chỉ cần không làm chuyện gì khác thường, không ảnh hưởng đến người quan trọng bên cạnh ông ta, hoặc chuyện như vậy ông ta sẽ không quan tâm.

Ống già rồi, không quản được nhiều chuyện như vậy, cũng không muốn quản nhiều:

“Bát Hoang, buổi tối đến nhà tôi ăn cơm, gặp con bé tiếu Hàm nhà tôi một chút, con bé rất nhớ cậu đấy”.

“Không được rồi Nhan lão, ông thay mặt tôi gửi lời xin lỗi đến tiểu Hàm, thời gian của tôi có hạn, tối nay phải về thành phố Tân”.

Trần Đức khéo léo từ chối, từ giây phút thoát khỏi thân phận quân nhân kia, anh không muốn có thêm bất kỳ cuộc gặp gỡ nào với phía chính phủ Hoa Hạ,

Nhan lão gần như đã dự liệu được Trần Đức sẽ cự tuyệt, ông cũng không có thất vọng, mà chuyển sang chuyện khác nói về một vài người và sự việc đã qua,

Trần Đức đẩy xe lăn dẫn ông đi dạo trong lăng mộ, mỗi một ngôi mộ trong lăng, Nhan lão đều có thể nói ra một câu chuyện sâu sắc.

Ba tiếng sau, Trần Đức tạm biệt rời đi, đô thị vào ban đêm được đèn neon bao phủ, giống như một cô gái để mặc cho người ta trang điểm, lóe lên ánh hào quang rực rỡ.

Thiên Hương Kiều thành phố Tân,

Khu giải trí cao cấp nhất đã sớm bao phủ bởi tiếng nhạc kim loại đinh tai nhức óc, khắp nơi trên đường có thể nhìn thấy các cô em trang điểm diễm lệ và những chàng trai ăn mặc lòe loẹt.

Quán bar Thiên Tuyết,

Nơi này đã sớm trở thành quán bar làm ăn tốt nhất, sôi động nhất, cách đây một hai tháng, quán bar đã được xây lại, mở rộng không chỉ gấp ba lần,

Nhưng,

Dù là như vậy, quán bar vẫn đầy ắp, trung tâm sàn nhảy, các nam thanh nữ tú ôm nhau, điên cuồng đánh bay hooc môn đang bành trướng trong người, phóng tầm mắt ra xa, dưới ánh đèn lờ mờ, các tuấn nam mỹ nữ len lén ngồi làm một vài chuyện giữa người trưởng thành khiến người ta vui sướng.

“Cậu Trần?”

Trần Đức vừa bước vào quán bar đã bị một tên nhân viên nhận ra: “Cậu chính là cậu Trần, Trần Bát Hoang đúng không ạ?”

“ừ, là tôi”, Trần Đức hỏi: “Anh biết

tôi?”

“Thưa cậu, đưong nhiên là tôi biết cậu rồi. Mỗi ngày quán bar Thiên Tuyết mở đều có một người chuyên đứng ở cửa là vì chờ cậu”.

“Dù cậu có đến hay không thì mỗi khi lên đèn hay đêm khuya, chỉ cần quán bar Thiên Tuyết mở cửa đều sẽ có người chuyên đứng đây chờ”.

Nhân viên ấy kính cẩn nói, trong mắt toát ra sự phấn khích và hâm mộ.

Phấn khích là vì có thể đợi được Trần Đức đến, tiền lương sẽ được tăng lên gấp đôi. Còn hâm mộ là vì bà chủ lạnh lùng cao quý của họ vẫn luôn trung thành, khăng khăng một mực với anh.

“Cậu Trần, hôm nay vừa hay bà chủ cũng ớ lầu 3, cậu có thể trực tiếp đi lên là được”.

“Được, cảm ơn!”

Trần Đức vỗ vai anh ta, rồi đi lên lầu 3, còn tên nhân viên kia lại lấy điện thoại ra báo cho bảo vệ trên lầu và bà chủ Hạ Thiên Tuyết.

Hạ Thiên Tuyết biết được Trần Đức trở về, vốn định chuẩn bị đi xử lý một dự án 20 30 chục triệu lại trực tiếp từ bỏ.

20 30 chục triệu cũng không bằng một đêm của mình và Trần Đức.

Cô ấy lập tức cởi quần áo ra, thay một bộ đồ ngủ gợi cảm được tỉ mỉ chọn lựa vì Trần Đức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK